Hàn Thiên bước qua cánh cửa sáng nhấp nháy, và ngay lập tức nhận ra rằng không gian phía trước khác hẳn tất cả các toa tàu trước đó. Đây là trung tâm tàu đêm, nơi mà mọi ánh sáng, bóng tối, và linh hồn đều hội tụ. Không còn những hành lang dài hay ghế vô hình, thay vào đó là một sảnh rộng lớn, sàn tàu như phản chiếu mọi ánh sáng mờ nhấp nháy từ tấm vé bạc trên tay anh.
Hàn Thiên đứng giữa sảnh, tim đập mạnh. Ánh sáng từ tấm vé dần chiếu ra, tạo thành những hình xoáy sáng lượn quanh sảnh, phản chiếu vô số bóng người, linh hồn thiện và ác đang quan sát anh từ mọi phía. Anh nhận ra rằng đây chính là nơi mà mọi quyết định, mọi hành động sẽ bị kiểm tra, và bất kỳ sai lầm nào cũng có thể dẫn đến lạc giữa hai thế giới vĩnh viễn.
Một giọng vang lên trầm và mạnh mẽ, như vọng từ mọi hướng:
“Ngươi đã đến trung tâm. Tất cả linh hồn ở đây đều mang theo câu chuyện, nỗi sợ, và niềm hy vọng. Chỉ khi hiểu và đối diện tất cả, ngươi mới tìm được cánh cửa trở về.”
Bất chợt, ánh sáng từ tấm vé lóe mạnh, và hàng trăm linh hồn mạnh xuất hiện, một số thiện, một số ác, tạo thành một trận chiến hình ảnh và tinh thần. Hàn Thiên cảm nhận sức mạnh của chúng, mỗi linh hồn đều phản chiếu nỗi sợ hoặc niềm tin của chính anh, và từng bước đi đều phải cân nhắc cẩn thận.
Thủy xuất hiện bên cạnh, ánh mắt nghiêm nghị:
“Ngươi đã vượt qua các thử thách trước, nhưng trung tâm này là thử thách tổng hợp. Linh hồn mạnh, ánh sáng, bóng tối, ký ức và cảm xúc sẽ hợp lại. Chỉ những ai tỉnh táo, can đảm và sáng suốt mới đi tiếp được.”
Hàn Thiên hít sâu, nhắm mắt, tập trung vào ánh sáng từ tấm vé, và cảm nhận sự hiện diện của từng linh hồn. Anh nhận ra rằng không thể đánh bại chúng bằng sức mạnh vật lý, mà phải hiểu, phân tích và dùng ánh sáng dẫn đường. Những linh hồn thiện bắt đầu phản chiếu hình ảnh quá khứ tích cực, giúp anh bình tĩnh; những linh hồn ác tạo ra ảo giác nặng nề, kéo anh vào bóng tối và nỗi sợ.
Một trận chiến tinh thần dữ dội diễn ra. Mỗi khi Hàn Thiên sợ hãi, linh hồn ác lại càng mạnh, tạo ra ảo giác đau thương và lỗi lầm chưa giải quyết. Nhưng anh nhớ lại lời dạy của Thủy và cậu bé trong các toa trước: “Đừng sợ hãi, hãy phân biệt thiện – ác, thật – giả, và tin vào bản thân.”
Hàn Thiên hít sâu, nắm chặt tấm vé, ánh sáng bùng lên, chiếu thẳng vào các linh hồn ác. Chúng rít lên kinh hoàng, từng hình ảnh ảo biến mất, để lại sảnh tàu sáng hơn, nhẹ nhõm hơn. Anh bước từng bước, quan sát từng linh hồn, lắng nghe từng lời nhắn tinh thần, và nhận ra rằng trung tâm tàu đêm không chỉ thử thách thể chất, mà còn là bài học về tâm linh và trí tuệ.
Bỗng, từ trung tâm sảnh, một cánh cửa khổng lồ phát sáng xuất hiện. Ánh sáng từ cửa mạnh mẽ, chiếu lên Hàn Thiên và những linh hồn thiện đang đồng hành. Thủy nói:
“Cánh cửa này là lối ra. Nhưng trước khi bước qua, ngươi phải đối diện linh hồn mạnh nhất, hiện thân của mọi nỗi sợ và bí ẩn mà ngươi đã trải qua. Đây là bài kiểm tra cuối cùng trước khi tìm lại con đường trở về thế giới sống.”
Hàn Thiên hít một hơi dài, nhắm mắt, và bước tới. Mọi ký ức, nỗi sợ, linh hồn thiện và ác hiện lên trong tâm trí anh, tạo thành một bức tranh toàn cảnh về chuyến tàu đêm. Anh nhận ra rằng tấm vé bạc không chỉ là chìa khóa, mà còn là tấm gương phản chiếu bản thân, và chỉ khi hiểu rõ bản thân, đối diện nỗi sợ và chấp nhận quá khứ, anh mới vượt qua thử thách cuối cùng.
Ánh sáng từ tấm vé nhấp nháy mạnh, lan ra khắp trung tâm sảnh, đánh dấu bước ngoặt quan trọng. Hàn Thiên mở mắt, nhìn cánh cửa khổng lồ, bước từng bước vững chắc. Anh biết rằng bóng tối, linh hồn mạnh, và những cạm bẫy tinh thần đều sẽ không thể ngăn cản anh, nếu anh giữ được can đảm, sáng suốt và niềm tin vào bản thân.
Chiếc tàu đêm tiếp tục lăn trên đường ray, tiếng bánh xe vang lên đều đặn. Trung tâm tàu đêm tĩnh lặng, nhưng Hàn Thiên cảm nhận rằng thử thách lớn nhất – bước qua cánh cửa trở về – đang chờ đợi, và anh sẵn sàng đối diện mọi bí ẩn phía trước.