cướp vợ anh trai

Chương 7: Cơn Lốc Cảm Xúc Trong Đêm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Khánh Huyền đứng chết lặng trong phòng làm việc. Gia Huy đang ngồi trước máy tính của Gia Minh, nhưng sự tập trung của anh ta không hề làm dịu đi sự căng thẳng trong không khí. Mỗi tiếng gõ phím của anh đều vang lên như một lời thách thức.

“Sao em còn đứng đó?” Gia Huy hỏi, không quay lại. “Đi ra ngoài đi. Hoặc là giúp anh tìm tài liệu. Anh không thể làm việc với ánh mắt kinh hoàng của em.”

Khánh Huyền cố gắng điều chỉnh hơi thở, lấy lại sự bình tĩnh. Cô bước lại gần, chỉ tay vào một chồng tài liệu.

“Anh cần hồ sơ năm ngoái để tham chiếu. Nó nằm trong chiếc hộp xanh lá cây.”

Gia Huy quay ghế lại, nhìn cô một thoáng, ánh mắt anh đầy sự hài lòng vì cô đã chọn ở lại.

“Tốt. Hộp xanh lá cây.”

Cô giúp anh tìm kiếm. Hai người cùng cúi xuống một chồng hồ sơ. Khuôn mặt họ gần nhau. Hơi thở của Gia Huy phả vào gò má cô, mang theo mùi bạc hà và cà phê.

“Đừng hành động như thế,” Khánh Huyền thì thầm, cô sợ hãi và tức giận. “Anh đang ở trong nhà của anh ấy.”

“Em đang ở trong vòng tay anh,” Gia Huy đáp lại, giọng anh khẽ như hơi thở, chỉ đủ để cô nghe thấy. “Anh ta đang ngủ say trên lầu. Anh ta giao em cho anh. Anh ta tin tưởng anh. Lỗi không phải ở anh.”

Anh đứng thẳng người dậy, hai tay chống lên bàn. “Anh đang làm những gì anh trai em nên làm: anh đang giải quyết công việc và anh đang… sở hữu em.”

Nói rồi, anh quay lại máy tính. Lời nói của anh là sự xúc phạm, nhưng nó lại chạm vào một điểm yếu sâu thẳm của Khánh Huyền: Sự khao khát được một người đàn ông cần và sở hữu một cách mạnh mẽ, điều mà Gia Minh chưa bao giờ thể hiện.

Khánh Huyền lùi lại, cảm thấy nghẹt thở. Cô ra khỏi phòng, để lại Gia Huy làm việc một mình.

Đã gần nửa đêm. Khánh Huyền nằm trên giường, nhưng không thể chợp mắt. Cô nghe tiếng Gia Huy ở phòng làm việc, tiếng gõ phím đã dừng lại, thay vào đó là tiếng anh nói chuyện điện thoại với giọng điệu quyết đoán, mạnh mẽ. Anh đang xử lý công việc thay cho Gia Minh.

Cô nghĩ đến người chồng đang nằm ngủ say bên cạnh. Anh ta đã ngủ quá sâu đến mức không biết rằng, người em trai đang thay anh giải quyết công việc, và thậm chí còn thay anh… gần gũi với vợ mình.

Sự cô đơn và cảm giác bị bỏ rơi trong cuộc hôn nhân này khiến cô cảm thấy sự phản bội của mình là có lý do. Cô đã bị Gia Minh bỏ mặc, và Gia Huy đã bước vào.

Một lúc sau, cánh cửa phòng làm việc ở tầng dưới đóng lại. Mọi thứ trở nên yên tĩnh.

Khánh Huyền nghĩ Gia Huy đã về. Cô thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng vài phút sau, cô nghe thấy tiếng bước chân rất khẽ trên hành lang tầng hai. Tiếng bước chân dừng lại ngay trước cửa phòng ngủ của cô.

Khánh Huyền nằm im, tim cô đập như trống. Căn phòng hoàn toàn tối đen.

Cô nghe thấy tiếng cờ-rít nhỏ. Ai đó đang mở cửa phòng.

Một bóng đen cao lớn lặng lẽ bước vào. Gia Minh vẫn ngủ say bên cạnh cô.

Khánh Huyền nín thở.

Bóng đen đó là Gia Huy. Anh ta đã không về.

Anh ta bước chân nhẹ nhàng đến mức hầu như không có tiếng động. Khánh Huyền nhắm mắt lại, giả vờ ngủ. Cô cảm nhận được sự hiện diện của anh ngay cạnh giường.

Khánh Huyền cảm thấy một hơi thở ấm nóng phả vào tóc cô. Anh ta đang cúi xuống nhìn cô.

Anh ta im lặng đứng đó. Sự im lặng này còn đáng sợ hơn bất kỳ lời nói hay hành động nào. Nó chứa đựng sự kiềm chế, sự khao khát và sự thách thức.

Sau một lúc, cô cảm nhận được một cái chạm nhẹ. Ngón tay anh ta lướt qua lọn tóc trên gối của cô, chậm rãi và dứt khoát.

Sau đó, anh ta rụt tay lại.

Gia Huy không hề nói một lời. Anh không hôn cô. Anh chỉ đơn thuần đứng đó, đánh cắp sự riêng tư của cô và Gia Minh bằng sự hiện diện cấm đoán của mình.

Vài giây sau, anh ta quay lưng lại, bước ra khỏi phòng.

Tiếng cửa đóng lại, khẽ khàng và dứt khoát.

Khánh Huyền mở mắt. Nước mắt lặng lẽ lăn dài trên má cô. Cô vừa bị Gia Huy xâm chiếm, không phải bằng thể xác, mà bằng sự sợ hãi và sự mong muốn. Anh ta đã cho cô thấy, anh ta có thể bước vào không gian riêng tư nhất của cô bất cứ lúc nào anh ta muốn.

Cô cảm thấy vừa tức giận vừa bị kích thích.

Cô lật người, nhìn khuôn mặt chồng đang ngủ say. Gia Minh trông thật vô tội, thật yên bình. Nhưng sự yếu đuối và sự tin tưởng mù quáng của anh lại trở thành công cụ cho sự phản bội của cô và Gia Huy.

Khánh Huyền không còn biết cô đang cảm thấy gì nữa: tội lỗi, khao khát, hay sự giải phóng. Cô chỉ biết, kể từ đêm nay, giấc ngủ của cô sẽ không còn yên bình. Cô đã có một bí mật chung với em chồng, một cơn lốc cảm xúc dữ dội đang dần nhấn chìm cô vào bóng tối.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×