dấu vết dưới biển sâu

Chương 8: Dấu Vết Của Huyết Tinh


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau khoảnh khắc mãnh liệt, Thiên Vũ và Hải Lam ngồi dựa vào nhau, hơi thở vẫn chưa ổn định. Ánh sáng từ hình xăm trên cổ tay Hải Lam đã sáng trở lại, như thể cảm xúc của cô đã kích hoạt dị năng. “Tôi ổn,” cô nói, giọng khàn khàn. “Chúng ta phải tìm Kình Phong.”

Thiên Vũ gật đầu, nhưng trong lòng anh nặng trĩu. Hắc Dương quá mạnh, và hắn biết về Thiên Hà. Điều đó có nghĩa là cuộc chiến này không chỉ là trả thù, mà còn là tìm ra sự thật về em gái anh.

Họ lặn trở lại xác tàu, nơi Kình Phong đang chiến đấu với vài dị năng giả còn lại. Gã bị thương, nhưng vẫn đứng vững, cây trident trong tay gã lấp lánh ánh sáng. “Tụi bây chậm quá!” gã hét lên khi thấy họ. “Hắc Dương rút rồi, nhưng bọn này không tha.”

Thiên Vũ và Hải Lam lao vào hỗ trợ. Cả ba phối hợp, dùng dị năng để tiêu diệt đội tuần tra. Khi kẻ cuối cùng ngã xuống, Kình Phong ngồi phịch xuống, thở hổn hển. “Mẹ nó, lần sau đừng bỏ tao lại!”

Hải Lam mỉm cười, nhưng ánh mắt cô lo lắng. “Hắc Dương không đuổi theo, nghĩa là hắn có kế hoạch lớn hơn. Chúng ta phải đến Vực Sâu Vĩnh Cửu trước khi hắn lấy Huyết Tinh.”

Thiên Vũ nhìn dữ liệu trên thiết bị, ánh mắt anh tối lại. “Vậy thì đi. Tao sẽ không để hắn thắng.”

Nhưng trong lòng anh, một câu hỏi vẫn ám ảnh: Thiên Hà đã hy sinh vì điều gì? Và Hải Lam, cô gái đang dần chiếm lấy trái tim anh, liệu có thực sự đáng tin? Khi cả ba rời xác tàu, hướng về Vực Sâu Vĩnh Cửu, Thiên Vũ cảm nhận được một luồng năng lượng kỳ lạ từ đáy biển, như thể Huyết Tinh đang gọi anh.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×