giữa những ngày không tên

Chương 6: Dự án lớn đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng thứ Hai, Vy bước vào văn phòng với tâm trạng vừa háo hức vừa lo lắng. Hôm nay, Ánh Dương Media sẽ chính thức công bố dự án quảng bá lớn nhất trong năm, và cô cùng Quân là cặp đôi chủ chốt đảm nhận toàn bộ ý tưởng và hình ảnh. Cả văn phòng như bừng lên không khí hối hả, mọi người chạy đua với deadline, email và các bản kế hoạch dày đặc.

Vy ngồi xuống bàn làm việc, nhìn sang Quân. Anh đang sắp xếp máy ảnh, thử ánh sáng và trao đổi với đội thiết kế. Dáng vẻ nghiêm túc và chuyên nghiệp của anh khiến Vy vừa kính nể vừa cảm thấy trái tim mình rung lên lạ thường. Khi Quân quay sang, ánh mắt chạm nhau, Vy mỉm cười nhẹ, nhưng rồi ngay lập tức tập trung vào công việc.

Cả buổi sáng trôi qua trong tiếng gõ bàn phím, điện thoại reo không ngớt và những cuộc họp căng thẳng. Vy loay hoay sắp xếp từng chi tiết của chiến dịch, từ hình ảnh chính đến tagline quảng cáo. Quân thì đi khắp phòng, kiểm tra mọi góc chụp, hướng dẫn các cộng sự cách bố cục ánh sáng, cách bắt khoảnh khắc tự nhiên nhất.

– “Vy, mình cần chỉnh lại phần storyboard cho cảnh ngoài trời, ánh sáng phải tự nhiên hơn một chút.” Quân nói, giọng trầm ấm nhưng dứt khoát.

Vy gật đầu, vừa làm theo vừa lén quan sát anh. Cô nhận ra, những khoảnh khắc Quân tập trung vào công việc, đôi mắt anh sáng lên một cách đặc biệt, khiến cô không thể rời mắt.

Buổi trưa, Vy và Quân cùng ra ngoài lấy đồ ăn nhanh. Trên đường đi, Quân bất ngờ hỏi:

– “Cảm thấy áp lực không?”

Vy thở dài:

– “Có chứ… Nhưng thú thật, mình thấy hứng thú khi được làm cùng anh.”

Quân mỉm cười, ánh mắt đầy ẩn ý:

– “Mình cũng vậy. Làm việc cùng cô luôn khiến mình tập trung hơn.”

Chiều đến, cơn mưa nhỏ lại xuất hiện, nhưng lần này không làm họ gián đoạn công việc. Ngược lại, nó như tạo ra một bầu không khí đặc biệt. Vy đứng cạnh Quân, vừa sắp xếp đạo cụ vừa cười khúc khích vì anh vô tình làm tấm bảng storyboard bị xê dịch. Quân quay sang, nheo mắt, rồi cả hai cùng cười phá lên. Tiếng cười vang trong phòng, khiến mọi căng thẳng tạm lắng xuống.

Khi trời bắt đầu tối, dự án đã gần hoàn thiện. Vy nhìn lại những bức ảnh hậu trường, những ý tưởng đã được hiện thực hóa. Cô cảm thấy một niềm hạnh phúc lạ kỳ, vừa thỏa mãn vì công việc, vừa ấm áp vì được sát cánh bên Quân. Anh nắm tay Vy, đưa bản storyboard cuối cùng cho cô:

– “Chúng ta đã làm được. Cảm ơn vì đã cùng mình vượt qua.”

Vy đỏ mặt, khẽ nắm tay anh:

– “Mình cũng cảm ơn anh… vì đã cùng mình.”

Buổi tối kết thúc, cả hai rời văn phòng, ánh đèn đường phản chiếu trên những vũng nước mưa còn sót lại. Vy nhận ra, áp lực công việc không còn khiến cô sợ hãi. Ngược lại, nó là cơ hội để cô hiểu hơn về Quân, về cảm xúc của chính mình. Khoảng cách giữa họ đã gần hơn, và Vy tự nhủ, đây có lẽ là khởi đầu của một điều gì đó đặc biệt…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×