Cuối tuần, công ty tổ chức buổi tiệc tri ân khách hàng và nhân viên tại một khách sạn sang trọng. Không khí náo nhiệt, ánh đèn vàng rực rỡ phản chiếu trên sàn bóng loáng. Hạ Ly đứng trước gương trong phòng thay đồ, chỉnh sửa trang phục – một bộ váy xanh nhạt, vừa thanh lịch vừa nhẹ nhàng, để phù hợp với bữa tiệc. Cô thở dài, cảm giác hồi hộp xen lẫn háo hức:
"Hôm nay… có lẽ là dịp để mình… gần anh hơn."
Nhìn vào điện thoại, Hạ Ly thấy tin nhắn của Nam Duy:
"Tôi sẽ đón cô lúc 19h. Hãy sẵn sàng cho buổi tối đáng nhớ."
Cô mỉm cười, tim đập nhanh. Sự quan tâm nhỏ bé của anh cũng đủ khiến cô vui cả ngày.
Khi Nam Duy xuất hiện, anh mặc vest đen lịch lãm, ánh mắt nhìn Hạ Ly tràn đầy trìu mến. Họ trao nhau nụ cười nhẹ, rồi cùng nhau di chuyển tới khách sạn. Trên đường đi, ánh mắt đôi lúc chạm nhau, nhịp tim Hạ Ly đập nhanh hơn.
Buổi tiệc bắt đầu với lời chào mừng từ giám đốc công ty. Hạ Ly và Nam Duy di chuyển giữa các bàn, trò chuyện với khách hàng và đồng nghiệp. Không khí vui vẻ, nhưng Hạ Ly vẫn cảm thấy ánh mắt của Nam Duy luôn hướng về cô, khiến cô đỏ mặt mỗi khi nhận ra.
Khoảnh khắc đặc biệt xảy ra khi ban nhạc bắt đầu chơi những giai điệu du dương, ánh sáng vàng nhạt chiếu xuống sàn khiêu vũ. Nam Duy nhìn Hạ Ly, giọng trầm ấm:
“Ly… chúng ta khiêu vũ một điệu nhé?”
Hạ Ly hơi bất ngờ, nhưng ánh mắt lấp lánh niềm vui: “Được… nhưng tôi không biết nhảy đâu.”
Anh mỉm cười, nắm tay cô: “Đừng lo, tôi sẽ hướng dẫn cô.”
Nhạc vang lên, họ bước ra sàn khiêu vũ. Nam Duy nhẹ nhàng nắm tay Hạ Ly, hướng dẫn từng bước một. Ban đầu Hạ Ly còn lúng túng, nhưng rồi dần dần cô cảm nhận nhịp điệu, nhịp tim cũng hòa nhịp với anh. Khoảng cách giữa họ không còn chỉ là chỗ đứng hay ánh mắt, mà là sự gần gũi, sự rung động không thể giấu.
Giữa điệu nhảy, Hạ Ly nhìn lên Nam Duy, thấy anh đang mỉm cười dịu dàng. Trái tim cô nhảy lên từng nhịp. Cô khẽ nói:
“Anh… hôm nay… em cảm thấy thật hạnh phúc.”
Nam Duy cúi người, đôi mắt tràn đầy trìu mến: “Tôi cũng vậy, Ly. Và tôi muốn… mọi khoảnh khắc bên cô đều đáng nhớ.”
Hạ Ly không kìm được nụ cười, dựa nhẹ vào vai anh, cảm giác an toàn và ấm áp lan tỏa. Những ánh đèn vàng nhạt chiếu lên khuôn mặt họ, tạo nên không gian lãng mạn như trong mơ.
Khi nhạc tạm dừng, họ bước xuống, đứng gần cửa sổ nhìn thành phố về đêm. Ánh đèn từ các tòa nhà phản chiếu trên mặt sông, lung linh và dịu dàng. Hạ Ly ngước nhìn Nam Duy:
“Anh… tôi… tôi chưa từng cảm thấy khoảnh khắc nào đẹp đến thế.”
Nam Duy nắm tay cô, ánh mắt dịu dàng: “Ly… những khoảnh khắc này, tôi muốn chúng ta cùng nhau ghi nhớ. Không chỉ hôm nay, mà còn cả sau này.”
Cảm giác rung động trong Hạ Ly dâng trào. Cô không kìm được nữa, đưa tay lên chạm nhẹ vào má anh. Nam Duy hơi nghiêng người, ánh mắt vẫn giữ nguyên sự trìu mến, rồi chạm trán cô một cách nhẹ nhàng, đầy ngọt ngào.
Tiếng cười nhẹ của Hạ Ly vang lên, ánh mắt long lanh hạnh phúc: “Anh… tôi… tôi yêu anh.”
Nam Duy mỉm cười, đặt tay lên vai cô: “Tôi cũng yêu cô, Ly. Và tôi sẽ luôn bên cô, cùng vượt qua mọi thử thách, cùng chia sẻ mọi khoảnh khắc.”
Không gian xung quanh như ngừng lại. Âm nhạc, ánh đèn, tiếng cười – tất cả hòa vào nhau, tạo nên một khung cảnh chỉ dành riêng cho họ. Hạ Ly cảm nhận trái tim mình như tan chảy, vừa hạnh phúc vừa an toàn.
Buổi tối tiếp tục, nhưng Hạ Ly và Nam Duy gần như quên hết mọi thứ xung quanh. Họ trò chuyện, cười đùa, và trao nhau những ánh mắt đầy tình cảm. Mỗi lần chạm tay, mỗi nụ cười đều nhắc nhở rằng mối quan hệ giữa họ đã tiến triển mạnh mẽ.
Khi tiệc kết thúc, Nam Duy tiễn Hạ Ly về nhà. Trên đường đi, họ đi cạnh nhau trong xe, không cần nhiều lời nói. Sự yên lặng giữa họ chứa đầy cảm xúc và sự gần gũi.
Trước cửa căn hộ, Hạ Ly quay sang anh, ánh mắt lấp lánh: “Anh… hôm nay thật tuyệt vời. Tôi… tôi cảm thấy gần anh hơn bao giờ hết.”
Nam Duy nắm tay cô, ánh mắt tràn đầy trìu mến: “Ly… và tôi cũng vậy. Mối quan hệ này… sẽ còn đẹp hơn nữa.”
Hạ Ly bước vào nhà, đặt túi xuống, ngồi trên ghế và nhắm mắt lại. Cô cảm nhận được sự ấm áp và hạnh phúc tràn ngập. Ngày hôm nay đã chứng minh rằng, tình cảm của họ không chỉ là cảm xúc tạm thời, mà là một mối quan hệ sâu sắc, bền chặt, và đầy hứa hẹn.
Bầu trời đêm qua cửa sổ nhuộm ánh sáng vàng dịu, nhắc nhở Hạ Ly rằng tình cảm, sự tin tưởng và đồng hành sẽ luôn tìm cách nở hoa. Và cô đã sẵn sàng để đón nhận mọi thử thách – với anh ấy, người đã trở thành một phần không thể thiếu trong trái tim cô.