hợp đồng tình yêu - ký thêm trọn đời

Chương 10: Khi Lập Trình Viên Ghen


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau chuyến đi "bão táp" ở Hồ Tràm, Khoa và Phương Anh chính thức bước vào giai đoạn yêu đương nồng thắm. Anh chàng CEO "mọt sách" bắt đầu học cách làm một người bạn trai. Dù vẫn còn rất vụng về, nhưng sự chân thành của anh lại khiến cho mọi thứ trở nên vô cùng đáng yêu.

Anh bắt đầu gửi hoa cho cô mỗi tuần. Nhưng thay vì những bó hoa hồng lãng mạn, anh lại gửi những chậu sen đá nhỏ, kèm theo một file phân tích chi tiết về "lợi ích của việc trồng cây trong nhà đối với sức khỏe tinh thần và hiệu suất làm việc".

Anh cũng bắt đầu nấu ăn cho cô. Nhưng thay vì nấu theo cảm tính, anh lại cân đo đong đếm từng gram gia vị, cài đặt thời gian nấu chính xác đến từng giây. Kết quả là những món ăn có hương vị "ổn định", nhưng lại thiếu đi sự ngẫu hứng.

Trong khi đó, Phương Anh, sau khi vấn đề tài chính của gia đình đã được giải quyết, bắt đầu có nhiều lựa chọn hơn trong sự nghiệp. Cô không còn phải nhận bất cứ vai diễn nào nữa. Cô bắt đầu tìm kiếm những kịch bản có chiều sâu hơn.

Và cơ hội đã đến. Cô được nhận một vai nữ phụ có cá tính trong một bộ phim chiếu mạng (web drama) đang rất được chú ý.

Vấn đề duy nhất, là bạn diễn nam đóng cặp với cô. Đó là Duy Long, một nam diễn viên trẻ đang lên, nổi tiếng với vẻ ngoài điển trai, nụ cười tỏa nắng và tài năng "thả thính" thượng thừa.

Khoa, ban đầu, không hề để tâm. Anh tôn trọng công việc của cô. Anh thậm chí còn đọc kịch bản và "phân tích logic" tâm lý nhân vật để góp ý cho cô.

Nhưng khi anh đến phim trường để thăm cô lần đầu tiên, "bug" mang tên "ghen tuông" đã chính thức xuất hiện trong hệ thống của anh.

Anh thấy Duy Long đang diễn một cảnh tình cảm với Phương Anh. Trong kịch bản, họ chỉ cần nhìn nhau một cách tình tứ. Nhưng Duy Long đã tự ý thêm vào một hành động: anh ta đưa tay lên, vén một lọn tóc mai của Phương Anh một cách vô cùng dịu dàng.

Khoa, đứng ở phía xa, nhìn thấy cảnh đó. Một cảm giác khó chịu, một sự báo động đỏ trong hệ thống, bỗng nhiên trỗi dậy. Anh không thể phân tích được nó. Anh chỉ biết rằng, anh không thích bàn tay của gã đàn ông khác chạm vào người phụ nữ của mình.

Từ ngày hôm đó, anh bắt đầu có những hành động kỳ lạ. Anh thường xuyên "tình cờ" có mặt ở phim trường vào những lúc Phương Anh có cảnh quay với Duy Long. Anh không nói gì, chỉ ngồi ở một góc, mở laptop ra làm việc, nhưng ánh mắt thì lại liên tục "quét virus" về phía hai người họ.

Anh bắt đầu một cuộc chiến tranh ngầm với "tình địch".

Duy Long tặng Phương Anh một ly trà sữa trân châu đường đen. Ngay lập tức, Khoa cho trợ lý mang đến một thùng sữa hạt organic không đường, kèm theo một bản báo cáo về "tác hại của đường đối với làn da và vóc dáng".

Duy Long kể chuyện cười để chọc Phương Anh. Khoa liền gửi cho cô một đường link về một buổi hội thảo khoa học về "sự hài hước dưới góc độ tâm lý học", và nói rằng nó "có giá trị tri thức cao hơn".

Sự ghen tuông của anh chàng lập trình viên thật sự rất "khó đỡ".

Phương Anh, dĩ nhiên, nhận ra hết. Cô vừa thấy buồn cười trước sự ngô nghê của anh, lại vừa cảm thấy vô cùng ngọt ngào. Cô biết anh đang ghen, và điều đó chứng tỏ anh yêu cô rất nhiều.

Cô quyết định phải "dạy" cho anh một bài học.

Vào một buổi tối, khi anh lại bắt đầu "phân tích" về sự "thiếu chuyên nghiệp" của Duy Long, cô đã kéo anh lại.

"Anh ghen à?" cô hỏi thẳng.

"Ghen?" Khoa chớp mắt. "Một cảm xúc phi logic. Anh chỉ đang phân tích các mối đe dọa tiềm tàng đối với sự ổn định của mối quan hệ chúng ta thôi."

Phương Anh bật cười. Cô nhón chân lên, hôn lên môi anh một nụ hôn sâu. "Không cần phải phân tích nữa đâu, anh Khoa à."

Cô kéo anh vào phòng ngủ. "Để em cho anh thấy, 'hệ thống' này chỉ có một 'admin' duy nhất thôi."

Đêm đó, cô đã dùng tất cả sự dịu dàng và nồng cháy của mình để "chứng minh chủ quyền". Cô chủ động dẫn dắt anh vào một cuộc yêu mãnh liệt. Cô thì thầm vào tai anh những lời ngọt ngào, khẳng định rằng trái tim cô chỉ thuộc về một mình anh.

Cuộc ân ái không chỉ là sự hòa quyện về thể xác. Nó còn là một sự trấn an, một lời khẳng định về lòng tin.

Sau đêm đó, Khoa không còn đến phim trường thường xuyên nữa. Anh vẫn không thích Duy Long, nhưng anh đã học được cách tin tưởng vào người phụ nữ của mình. Anh hiểu rằng, tình yêu không phải là một chương trình cần được bảo vệ bằng "tường lửa". Nó cần được xây dựng bằng lòng tin. "Bug" ghen tuông, cuối cùng cũng đã được "vá lỗi" bằng một "bản cập nhật" đầy ngọt ngào.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×