Mưa phùn rơi lất phất trên cánh đồng hoa oải hương, tạo nên một bức màn mỏng che phủ những luống hoa tím. Phương Thảo đứng dưới mái hiên căn nhà gỗ, nhìn hoa ướt sũng, lòng trĩu nặng. Cô vừa nhận email từ công ty du lịch, họ đồng ý hợp tác nếu trang trại cải tạo xong trong một tháng, một cơ hội lớn nhưng đầy áp lực. Nhưng công ty bất động sản lại chơi bẩn, phá hoại hệ thống tưới nước, làm một góc cánh đồng bị ngập. Hồng chạy đến, áo mưa ướt sũng, giọng hốt hoảng: “Thảo, họ làm hỏng hệ thống tưới! Một góc hoa sắp chết rồi!” Thảo nắm chặt tay, giọng kiên quyết: “Tớ sẽ sửa ngay và tìm cách đối phó với Vũ. Họ không thể thắng!”
Bà Lan ôm Thảo, giọng lo lắng, đôi mắt đỏ hoe: “Con đừng liều, mẹ sợ mất cả con lẫn trang trại.” Thảo an ủi, giọng dịu dàng: “Mẹ, con sẽ bảo vệ nơi này. Sự kiện sắp tới sẽ giúp chúng ta trả nợ và chứng minh giá trị của trang trại.” Cô liên hệ công an địa phương, yêu cầu điều tra hành vi phá hoại, đồng thời lên kế hoạch lắp camera giám sát. Đình Nam xuất hiện, mang theo một chiếc ô lớn: “Tôi sẽ giúp cô sửa hệ thống tưới nước.” Thảo mỉm cười, lòng ấm áp: “Cảm ơn anh, Nam. Anh luôn xuất hiện đúng lúc.” Họ làm việc dưới mưa, Nam giúp Thảo gia cố luống hoa, tay họ chạm nhau, khiến Thảo rung động, tim đập nhanh.
Tối, trong căn nhà gỗ, ánh đèn dầu lung linh, tạo không khí ấm cúng giữa tiếng mưa tí tách. Nam kéo Thảo vào lòng, môi anh tìm đến môi cô, dẫn đến khoảnh khắc H+ tinh tế. Tay anh lướt nhẹ qua lưng cô, hơi thở gấp gáp, cả hai chìm trong đam mê giữa tiếng mưa và hương hoa oải hương thoang thoảng. Thảo thì thầm, giọng run run: “Anh làm tôi quên đi áp lực.” Nam đáp, giọng trầm ấm: “Cô là cả thế giới của tôi.” Cảnh H+ đầy cảm xúc, hòa quyện với tiếng mưa, thể hiện sự gắn kết ngày càng sâu sắc.
Drama bùng nổ khi Vũ xuất hiện tại trang trại, giọng đe dọa: “Cô Thảo, bán đất đi, hoặc chúng tôi sẽ phá hủy mọi thứ!” Thảo đối mặt, giọng kiên quyết: “Tôi không sợ các người!” Minh bất ngờ đến Đà Lạt, đối mặt Nam: “Mày bỏ gia đình vì cô ta?” Nam phản đối, giọng cứng rắn: “Đây là lựa chọn của em!” Thảo nghe được, lòng đau nhói, lo lắng hỏi: “Anh sẽ rời đi sao?” Nam ôm cô, ánh mắt kiên định: “Tôi ở lại, Thảo.”
Thảo cầm chiếc ô, bước ra cánh đồng, nhìn những luống hoa tím dưới mưa, quyết định tổ chức một sự kiện lớn để cứu trang trại và chứng minh cho mọi người thấy.