Đêm buông xuống, thị trấn nhỏ chìm trong ánh đèn vàng leo lét. Bên hiên quán nhỏ ven đường, Nam vẫn ngồi đối diện bà Hòa. Sau cuộc trò chuyện dài, Nam tưởng như mình đã nghe hết những gì cần biết, nhưng ánh mắt bà vẫn thấp thoáng điều gì đó chưa thể nói ra.
Bà Hòa khẽ xoay tách trà, đôi tay run run, rồi thở dài thật sâu.
— Nam à… có một chuyện, ta đã giữ trong lòng nhiều năm. Cả cha cháu… cũng chưa từng nói hết.
Tim Nam bỗng thắt lại.
— Là chuyện gì ạ?
Bà im lặng rất lâu, như đấu tranh với chính mình. Cuối cùng, bà khẽ mím môi:
— Những trang nhật ký cháu đang tìm, chưa phải tất cả. Cuốn đó… vốn có hai phần. Một phần ông ấy giữ, phần còn lại… được gửi đi nơi khác.
Nam sửng sốt, đôi mắt mở to.
— Ý bà là… còn một phần nhật ký khác?
Bà Hòa gật nhẹ, ánh mắt buồn bã:
— Đúng vậy. Phần ấy không chỉ viết về tuổi trẻ và tình yêu… mà còn có những điều liên quan đến thân phận thật sự của một người.
Không khí bỗng chốc trở nên nặng nề. Ngoài kia, tiếng gió đêm rít qua hàng cây như đang xoáy vào tâm trí Nam.
— Cha cháu… — giọng bà Hòa run rẩy — không chỉ mang theo ước mơ. Ông ấy còn mang theo một bí mật về gia đình, về lý do ông luôn chọn im lặng, chọn hy sinh.
Nam siết chặt nắm tay, lòng như nổi bão.
— Bí mật đó… là gì?
Bà Hòa cúi mặt, tránh ánh nhìn của Nam. Nước mắt lặng lẽ chảy xuống gò má nhăn nheo.
— Ta không thể nói hết, Nam à. Vì đó không phải chỉ là chuyện riêng của ông ấy, mà còn liên quan đến một người khác. Người phụ nữ trong bức ảnh… không chỉ là tình yêu dang dở. Bà ấy còn…
Bà ngừng lại, hơi thở ngắt quãng, dường như sợ chính lời mình sẽ phá vỡ điều gì đã bị chôn vùi quá lâu.
Nam nghiêng người, giọng lạc đi:
— Còn… là gì hả bà?
Trong phút giây ấy, đôi mắt bà Hòa ánh lên sự giằng xé dữ dội, rồi bà khẽ buông một câu như mũi dao cắt ngang bầu không khí:
— Bà ấy… chính là người nắm giữ phần còn lại của cuốn nhật ký. Và trong đó… có một sự thật mà cha cháu đã chọn giấu cháu suốt đời.
Nam sững sờ, tim đập loạn. Mọi mảnh ghép ký ức bỗng chao đảo, như thể toàn bộ sự thật chưa từng được viết ra trong những trang giấy mà cậu đang có.
Ngoài kia, sông đêm lặng lờ trôi, nhưng Nam biết từ khoảnh khắc này, cuộc tìm kiếm của mình không còn đơn giản là ghép lại những trang giấy vụn nữa. Đằng sau chúng là một bí mật đủ để thay đổi mọi điều cậu từng tin.