Lằn Răn Tuyết Trắng (The Snow Between Us)

Chương 11: Nếu con khỏe mạnh, đó là sự tha thứ của cuộc đời


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chương 11 – Nếu con khỏe mạnh, đó là sự tha thứ của cuộc đời

“Chúng ta không thể làm lại những gì đã qua. Nhưng có thể làm đúng những gì đang tới.”


Sáu tuần sau ngày biết tin Hạ mang thai, căn hộ của họ đã dần biến thành một tổ ấm thật sự.

Tủ lạnh chứa đầy sữa hạnh nhân, trái cây hữu cơ và bánh quy ít đường.
Trên bàn ăn là sách về thai giáo, bên cạnh là sổ tay Khánh đang ghi chú những từ khóa như “axit folic”, “tam cá nguyệt 2”, “xét nghiệm di truyền”.
Anh gấp từng bộ quần áo sơ sinh mua sớm, như thể muốn gửi một thông điệp:
“Chú sẽ học làm ba, từ từng điều nhỏ nhất.”


Nhưng trong sâu thẳm, cả hai vẫn chưa thật sự yên tâm.

Khánh không nói, nhưng đêm nào anh cũng tra cứu hàng giờ liền về "consanguinity and birth defects".
Hạ không khóc, nhưng mỗi lần đặt tay lên bụng, trái tim cô lại thắt lại:

“Làm sao nếu con sinh ra không lành lặn? Làm sao nếu chính tình yêu của mình… trở thành gánh nặng cho một sinh linh vô tội?”


???? Một buổi sáng thứ Tư, họ đến trung tâm y tế di truyền UCLA.

Căn phòng trắng sáng, mùi khử trùng nhè nhẹ. Bác sĩ là một phụ nữ lớn tuổi, tóc bạc phần thái dương, ánh mắt rất điềm đạm.

– Tôi hiểu nỗi lo của hai bạn. Đây là một ca nhạy cảm, nhưng chúng tôi ở đây không để phán xét, mà để giúp các bạn đi tới sự thật.

Họ bắt đầu bằng xét nghiệm máu chuyên sâu, gọi là Carrier Screening, để kiểm tra xem cả hai có cùng mang gen lặn gây bệnh không.
Chờ đợi kết quả mất một tuần – dài hơn cả một đời.


???? Một tuần sau – email đến lúc 2:08 sáng

Hạ thức dậy vì cảm giác bụng đau nhẹ. Cô với điện thoại theo bản năng – và thấy thư từ bệnh viện.

Tay cô run.
Tim đập như trống hội.

Cô ngồi bật dậy, bật đèn, gọi nhỏ:

– Chú Khánh… dậy… kết quả rồi…

Khánh ngồi dậy, mắt còn chưa rõ, nhưng khi thấy sắc mặt cô tái đi, anh chồm đến cầm lấy điện thoại.

Lặng im 30 giây.

Rồi anh thở ra, nắm tay cô siết chặt:

– Không có đột biến giống nhau. Không mang gen bệnh trùng. Không bất thường nguy hiểm.

– Nghĩa là…

– Con mình... khỏe mạnh.


Hạ bật khóc. Cô gục mặt vào ngực chú, nức nở như thể bao ngày gồng mình cuối cùng cũng được phép vỡ òa.
Khánh không nói gì, chỉ vỗ nhẹ lưng cô, thì thầm như một lời cầu nguyện:

– Cảm ơn… Cảm ơn vì con đến, và không trừng phạt ba mẹ vì tình yêu này.


Hôm sau, họ đi siêu âm. Màn hình hiện lên một chấm tim nhỏ, đập thình thịch, nhanh và mạnh mẽ như một phép màu.
Cô bác sĩ trẻ cười:

– Thai phát triển rất tốt. Tim thai rõ, không có dấu hiệu bất thường. Chúc mừng hai bạn nhé.

Khánh nắm tay Hạ, cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô. Trong mắt anh – không còn mặc cảm. Không còn sợ hãi.
Chỉ có một người đàn ông đang thực sự hạnh phúc vì được làm cha.


“Nếu tình yêu từng sai, thì đứa trẻ là phép lành mà tạo hóa gửi tới như một sự tha thứ.”


???? Cuối nhật ký của Hạ:

“Em từng nghĩ mình không đủ dũng cảm để sinh ra một đứa trẻ từ một mối quan hệ bị cả thế giới lên án. Nhưng hôm nay, khi nghe tim con đập trong cơ thể mình – em hiểu ra rằng: Con không mang lỗi của người lớn. Và tình yêu – nếu được sống bằng trách nhiệm, thì nó không còn là sai nữa.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!