Mâu thuẫn giữa Nam và Vy ngày càng gay gắt. Tình yêu của họ đang đứng trước bờ vực tan vỡ. Nam thì ngày càng lún sâu vào cái bẫy ngọt ngào của An, còn Vy thì đơn độc chiến đấu với linh cảm bất an của mình. Cô biết, đã đến lúc cô phải làm một điều gì đó để bảo vệ tình yêu của mình, và quan trọng hơn là để Nam có thể nhìn rõ bộ mặt thật của "trà xanh" đang đeo bám anh.
Vy không ngừng tìm cách cảnh báo Nam. Cô cố gắng giải thích những cảm nhận của mình về sự bất thường của An, về cái cảm giác lạnh gáy mỗi khi cô ta ở gần. Cô còn kể cho Nam nghe về những câu chuyện bà ngoại đã từng kể về các loại bùa chú, về cách chúng có thể chi phối tâm trí con người.
"Anh Nam, em thật sự cảm thấy An không phải là người đơn giản đâu. Có một thứ gì đó rất kỳ lạ ở cô ta. Bà ngoại em từng nói, có những loại bùa chú có thể khiến người khác mê muội mà không hề hay biết," Vy nói, giọng đầy lo lắng và khẩn thiết.
Nhưng Nam, dưới sự chi phối mạnh mẽ của "mê hương", chỉ gạt đi những lời Vy nói. Anh cho rằng Vy đang quá nhạy cảm, quá ghen tuông mà đâm ra mê tín dị đoan.
"Em đừng có suy nghĩ lung tung nữa Vy. Anh biết em ghen, nhưng đừng có nghĩ ra mấy chuyện bùa chú linh tinh như vậy. Thời đại nào rồi mà còn tin mấy chuyện đó," Nam nói, giọng anh tỏ vẻ khó chịu và có chút bực bội. "An chỉ là một cô bé mới ra trường, cô đơn ở thành phố này thôi. Em đừng có ác cảm với người khác như vậy chứ."
Những lời nói của Nam như những mũi kim đâm vào tim Vy. Cô cảm thấy bất lực và đau đớn. Anh đã thay đổi quá nhiều. Ánh mắt anh nhìn cô không còn sự tin tưởng tuyệt đối như xưa nữa, thay vào đó là sự nghi ngờ và khó chịu mỗi khi cô nhắc đến An. Sợi dây chuyền trên cổ Vy lại nóng rực, như muốn xé toạc lớp sương mù đang bao phủ lấy Nam.
An thì vẫn tiếp tục giở trò. Cô ta liên tục gửi ảnh đồ ăn tự làm cho Nam, giả vờ hỏi ý kiến anh. Có lần, An còn cố tình để quên chiếc khăn choàng ở văn phòng Nam, rồi nhờ anh mang về hộ. Nam không hề nghĩ ngợi, anh mang về và thậm chí còn giặt giũ sạch sẽ giúp cô ta.
Vy thấy chiếc khăn lạ trong nhà Nam thì hỏi. "Anh Nam, chiếc khăn này của ai vậy?"
"Đây là khăn của An đó em. Cô bé để quên ở công ty nên anh mang về giặt giúp," Nam thản nhiên nói, không chút giấu diếm. Anh không hề nhận ra sự vô lý trong hành động của mình.
Vy nhìn chiếc khăn, rồi nhìn Nam bằng ánh mắt đau lòng và tuyệt vọng. "Anh giặt đồ cho cô ta luôn sao? Anh coi cô ta là gì của anh vậy? Anh có nghĩ đến cảm giác của em không?"
Nam bắt đầu bực bội thực sự. "Vy, em làm sao vậy? Đó chỉ là một hành động giúp đỡ bình thường thôi mà. Em đừng có nhỏ nhen như vậy chứ."
"Em nhỏ nhen? Hay là anh đang thay đổi? Hay là có thứ gì đó đang khiến anh mù quáng?" Nước mắt Vy bắt đầu lưng tròng. Cô cảm thấy bất lực, không biết phải làm gì để kéo Nam ra khỏi sự mê muội này. Những lời cảnh báo của cô đều trở nên vô hiệu.
An, từ xa, vẫn đang theo dõi từng hành động của Nam và Vy. Cô ta thích thú nhìn thấy mối quan hệ của họ rạn nứt. Trong mắt An, Vy chỉ là một kẻ cản đường, và cô ta tin rằng mình đã hoàn toàn kiểm soát được Nam. Cô ta không biết rằng, trực giác và tình yêu của Vy, cùng với vật hộ thân vô giá, đang dần tìm cách phá vỡ lớp màn "mê hương" và tà thuật mà An đã tạo ra. Cuộc chiến giữa "trà xanh" và tình yêu chân thành đang ngày càng trở nên gay cấn và khốc liệt