Buổi sáng hôm sau, hậu cung chìm trong ánh nắng dịu, nhưng không khí lại đầy căng thẳng. Ngọc Nhi bước ra sân, cảm giác vừa quen thuộc vừa lo lắng. Cô biết rằng, hôm nay sẽ là thử thách đầu tiên thực sự – một trò chơi mà mỗi phi tần đều phải khéo léo thể hiện trí tuệ, phẩm hạnh và sự nhanh nhẹn, để được Hoàng hậu và Hoàng đế đánh giá.
Hội trường lớn đã được trang trí lộng lẫy. Trên bàn đặt sẵn những vật dụng tinh xảo: bút lông, mực tàu, giấy thấm vàng, các loại quả quý, và một số đồ vật tưởng chừng đơn giản nhưng ẩn chứa thử thách tinh vi. Phi tần nào cũng chăm chú quan sát, lo lắng nhưng vẫn cố tỏ ra điềm tĩnh. Ánh mắt họ, khi liếc nhau, đều mang ý nghĩa tính toán, dò xét.
Ngọc Nhi bước vào hàng, hít sâu, cố giữ bình tĩnh. Cô nhìn xung quanh, nhận ra Thanh Hương đang đứng gần, ánh mắt lấp lánh sự giễu cợt. Một vài phi tần khác thì chăm chú quan sát, có vẻ tò mò về cô. Ngọc Nhi nhắc nhở bản thân: “Hãy quan sát nhiều hơn nói, hành động hơn lời nói. Một sai lầm nhỏ cũng đủ khiến ta mất uy tín.”
Thử thách đầu tiên là viết một bài thơ ngắn mô tả cảnh vật xung quanh. Ngọc Nhi cúi xuống, tay nắm bút, nhưng trong lòng vừa hồi hộp vừa tập trung. Cô quan sát hồ sen, tiếng chim hót, ánh sáng xuyên qua rèm lụa, rồi chậm rãi đặt câu chữ, tạo thành một bài thơ vừa tinh tế vừa ẩn ý sâu sắc.
Thanh Hương nhìn bài của cô, nhếch môi cười: “Không tệ, nhưng liệu Hoàng hậu có thấy đó là sáng tạo hay sao chép?” Ngọc Nhi chỉ mỉm cười, không đáp, lòng đã hiểu rằng, ngay cả lời khen hay lời chê cũng đều có thể là mưu mô.
Thử thách thứ hai là một trò chơi tinh tế hơn: mỗi phi tần được phát một chiếc hộp nhỏ, bên trong có các loại quả quý và một bức thư nêu tình huống giả định. Nhiệm vụ là chọn một món đồ thích hợp, sắp xếp hợp lý và giải thích lý do. Ai giải quyết khéo léo, thông minh sẽ được Hoàng đế và Hoàng hậu chú ý. Ai sơ suất sẽ bị xem là vụng về, thiếu khéo léo.
Ngọc Nhi nhận hộp, nhìn kỹ các vật phẩm. Một số quả quý là tượng trưng cho tình cảm, quyền lực, và lòng trung thành. Bức thư đặt ra tình huống giả định: một phi tần bị nghi ngờ âm mưu gây hại, cô sẽ xử lý ra sao để bảo vệ bản thân và vẫn giữ được lòng tin Hoàng hậu?
Ngọc Nhi suy nghĩ, rồi nhẹ nhàng sắp xếp các quả quý theo thứ tự ý nghĩa: trung thành, khéo léo, trí tuệ, tình cảm. Cô giải thích rằng, một người trong hậu cung phải biết cân bằng giữa những phẩm chất đó, không để bất cứ yếu tố nào chi phối hoàn toàn hành động.
Hoàng hậu gật đầu, ánh mắt thoáng hài lòng. Hoàng đế mỉm cười, dường như ẩn chứa sự chú ý đặc biệt dành cho cô. Ngọc Nhi cảm thấy tim mình đập nhanh, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh. Cô biết rằng, chú ý của Hoàng đế đồng nghĩa với ghen tỵ từ các phi tần khác.
Chưa kịp thở phào, Ngọc Nhi nhận ra Thanh Hương đang lén nhìn cô, ánh mắt rực lên tia ganh ghét. Một phi tần khác thì cố tình đặt câu hỏi hóc búa về lựa chọn của Ngọc Nhi, nhưng cô trả lời khéo léo, vừa đúng mực vừa tinh tế, khiến không ai có thể bắt bẻ.
Cuối cùng, thử thách kết thúc. Hoàng hậu và Hoàng đế đánh giá từng phi tần, ghi nhận những điểm mạnh và khéo léo của Ngọc Nhi. Một vài phi tần lớn tuổi hơn tỏ ra không hài lòng, nhưng Ngọc Nhi đã ghi điểm nhờ sự khéo léo, thông minh và bình tĩnh.
Sau buổi lễ, Lan Phương tiến tới, nắm lấy tay Ngọc Nhi: “Hôm nay cô xử lý rất tuyệt. Trong hậu cung, ít nhất có một người bạn cũng là quý giá. Nhưng hãy cẩn thận, còn nhiều phi tần khác đang để mắt tới cô.”
Ngọc Nhi gật đầu, ánh mắt kiên định. “Cảm ơn. Ta biết, mỗi bước đi sau này đều phải cân nhắc kỹ càng.” Cô tự nhủ rằng, hôm nay chỉ là bước mở đầu. Trò chơi đầu tiên đã cho cô thấy hậu cung là một chiến trường tinh vi, nơi trí tuệ và sự nhạy cảm quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác.
Đêm hôm đó, khi ánh trăng hắt qua cửa sổ, Ngọc Nhi ngồi bên khung cửa, nhìn ra sân, nơi các phi tần đi lại lặng lẽ. Mọi ánh mắt đều có thể là lời nói, mọi nụ cười đều có thể che giấu âm mưu. Cô lặng lẽ viết vào nhật ký: “Hậu cung là nơi không thể sơ suất. Trò chơi hôm nay chỉ là bước mở đầu. Ai khéo léo, thông minh, sẽ sống sót. Ai bất cẩn, sẽ mất tất cả.”
Và từ trong bóng tối rực rỡ của hậu cung, Ngọc Nhi cảm nhận rõ ràng một điều: những ngày phía trước sẽ đầy thử thách, âm mưu và cả những bất ngờ không thể đoán trước. Cô biết, để sống sót và tìm ra sự thật về mẹ mình, cô phải học cách chiến đấu bằng trí tuệ, bằng sự kiên nhẫn, và cả bằng sự nhẫn nại trước những mưu mô tinh vi.