Sáng hôm sau, Hà My thức dậy với một cảm giác vừa háo hức vừa hồi hộp. Chiếc balo đã được chuẩn bị từ tối hôm trước, hồ sơ và laptop sẵn sàng trên bàn học. Cô tự nhủ: “Ngày đầu tiên, phải thật ấn tượng, đừng để cảm xúc lấn át lý trí.” Nhưng trái tim cô lại loạn nhịp khi nghĩ đến Ngọc Minh và Khánh Duy – hai người đàn ông với những cảm xúc khác nhau đang dõi theo mình.
Cô rảo bước vào công ty startup, nơi không gian mở với ánh sáng chan hòa và mùi cà phê thoang thoảng. Nhân viên tấp nập với các dự án, tiếng gõ bàn phím và tiếng điện thoại hòa lẫn nhau thành một bản giao hưởng sống động. Hà My hơi choáng ngợp, nhưng ánh mắt vẫn tìm Khánh Duy. Anh đang cúi xuống bàn, cặm cụi với công việc, nhưng khi nhìn thấy cô, nụ cười trên môi lập tức hiện lên, ấm áp như ngày xưa.
“Chào buổi sáng, Hà My! Hôm nay cậu sẽ làm việc cùng tôi, hy vọng không làm khó cậu đâu.” Khánh Duy vừa nói vừa giơ tay chào, giọng điệu thân thiện nhưng đầy tinh tế. Hà My đỏ mặt, chào lại: “Chào anh… Cảm ơn anh đã giúp đỡ.” Trong lòng, cô vừa vui, vừa lo lắng, bởi cảm giác cũ vẫn còn, nhưng môi trường mới khiến mọi thứ trở nên phức tạp.
Chưa kịp ngồi vào bàn, Hà My đã nghe một giọng trầm ấm khác vang lên từ phía sau: “Chào cô, hôm nay là ngày đầu tiên, đúng không?” Cô quay lại, và thấy Ngọc Minh đứng đó, tay cầm một cốc cà phê, ánh mắt vừa tò mò vừa đùa giỡn. “Ồ, đúng là Ngọc Minh…” Cô hơi lúng túng, tim đập nhanh.
Nhìn hai người đứng cạnh nhau, cùng mỉm cười, cô cảm nhận được sự khác biệt rõ rệt: một bên ấm áp, gần gũi, một bên lạnh lùng nhưng tinh tế. Hào quang từ cả hai khiến cô vừa bối rối vừa rạo rực, và trong khoảnh khắc ấy, cô tự hỏi: liệu trái tim mình sẽ đi về đâu?
Ngày làm việc bắt đầu với dự án thử thách đầu tiên, yêu cầu cô và Khánh Duy phối hợp để chuẩn bị báo cáo chiến lược cho startup. Cô cẩn thận ghi chú từng chi tiết, cố gắng không để lộ cảm xúc khi Khánh Duy đưa ra lời khuyên: “Cậu nên thử cách này, sẽ hiệu quả hơn.” Hà My gật đầu, lòng vừa ấm áp vừa khó chịu vì nhận ra vẫn còn rung động với người đàn ông này.
Ngọc Minh thì luôn xuất hiện ở những thời điểm bất ngờ: khi cô in tài liệu, khi cô chuẩn bị thuyết trình, và luôn đưa ánh mắt theo dõi. Mỗi lần nhìn anh, Hà My cảm thấy trái tim mình như bị kéo căng, vừa muốn gần vừa muốn tránh. Những hành động nhỏ nhưng tinh tế của anh khiến cô không thể không để ý, và đồng thời, cảm giác ghen tuông nhẹ từ anh cũng khiến cô bối rối.
Đến giờ nghỉ trưa, Hà My quyết định ra ngoài uống cà phê một mình để suy nghĩ. Nhưng thật trùng hợp, cả Khánh Duy và Ngọc Minh đều tình cờ xuất hiện tại quán. Cô chỉ biết cười trừ, không biết phải ngồi với ai trước. Khánh Duy giơ tay: “Hà My, cậu ngồi cùng tôi nhé, đừng ngại.” Ngọc Minh thì nhún vai, vẻ mặt như đang đùa: “Hay tôi sẽ ngồi bên cạnh cô?”
Khoảnh khắc này, Hà My cảm nhận rõ rệt nhịp tim mình đập loạn. Cô chọn cách ngồi giữa cả hai, cố gắng giữ khoảng cách lịch sự nhưng không tránh được những ánh mắt chạm nhau. Mỗi câu nói, mỗi cử chỉ đều khiến cô phân vân: ai mới thật lòng? Ai đang cố tạo khoảng cách?
Trong lúc trò chuyện, Khánh Duy bất ngờ nhắc lại một kỷ niệm ngày xưa: “Nhớ lần cậu bị mưa ướt hết sách vở, tôi chạy đi mua giúp cậu không?” Hà My cười khẽ, lòng vừa ấm áp vừa đau nhói, vì chính những kỷ niệm này đã khiến cô không thể phủ nhận tình cảm cũ vẫn tồn tại.
Ngọc Minh thì khẽ nhún vai, nửa đùa nửa thật: “Nếu là tôi, chắc chắn sẽ không để cô bị ướt đâu. Cũng may hôm qua tôi có che ô cho cô, đúng không?” Hà My nhìn anh, mắt lấp lánh, nhưng trong lòng lại rối bời. Hai người, hai cách quan tâm, hai kiểu tình cảm, và cô là người duy nhất đứng giữa.
Buổi chiều, dự án đầu tiên được hoàn thành, nhưng trái tim Hà My vẫn chưa được yên. Cô bước ra khỏi văn phòng, nhìn cơn mưa rào nhẹ rơi ngoài cửa sổ, và tự nhủ: “Ngày đầu tiên đã đủ rối ren, nhưng chắc chắn chỉ là khởi đầu thôi.”
Khi về ký túc xá, cô nhận ra những rung động vừa nhen nhóm trong lòng mình: tình cảm với Khánh Duy như một cơn gió ấm, quen thuộc và dịu dàng; còn Ngọc Minh là cơn mưa bất ngờ, lạnh lùng nhưng khiến cô không thể rời mắt.
Hà My biết rằng mình đang bước vào một hành trình phức tạp, nơi cảm xúc, tình bạn, tình yêu và những hiểu lầm sẽ đan xen, thử thách khả năng lựa chọn và trưởng thành của cô. Mưa vẫn rơi, đường phố loang lổ ánh sáng và bóng tối, và cô, đứng giữa hai người, cảm nhận rõ rệt rằng trái tim mình đã bị kéo vào một mê cung tình cảm khó có lối thoát.