ngự trù khám phá bí ẩn quá khứ

Chương 3: Vị vua bạo chúa xuất hiện


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi sáng của cung đình trôi qua trong sự yên ắng nhưng đầy căng thẳng. Lâm Diệp vừa hoàn tất công việc sắp xếp bếp, rửa sạch dụng cụ, thì một âm thanh mạnh mẽ vang lên từ hành lang: tiếng bước chân uy nghiêm, dồn dập, mang theo một sức nặng khiến không gian như nặng hơn.

Cô khẽ lùi lại, tim đập mạnh. Cánh cửa phòng ăn mở ra, và bước vào là Yi Heon, vị vua bạo chúa mà chỉ nghe danh đã khiến bất kỳ ai cũng phải run sợ. Ánh mắt ông sắc lạnh, dõi thẳng về phía cô. Không cần lời nói, chỉ riêng cách ông đứng giữa phòng đã khiến mọi người im lặng.

Lâm Diệp cố gắng nén nhịp tim, điều chỉnh hơi thở. Cô không thể để lộ sự hoảng sợ; bất cứ sự run rẩy hay lúng túng nào đều có thể khiến ông nghi ngờ.

Vua tiến tới bàn, ánh mắt quét qua từng món ăn cô vừa chuẩn bị. Ông nhíu mày, rồi chậm rãi nhấc đũa, nếm một miếng cháo gà. Khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi, khiến Lâm Diệp cảm giác tim như nghẹn lại.

Cuối cùng, một nụ cười rất nhẹ thoáng qua trên khuôn mặt ông – lạnh lùng nhưng đầy ẩn ý. Chỉ một thoáng, nhưng đủ để Lâm Diệp nhận ra rằng ông đang quan sát, đánh giá cô kỹ lưỡng hơn cả bất kỳ ai khác.

Sau bữa sáng, Hoàng Thượng ra lệnh đưa cô tới khu vực sách cũ và thư tịch, nơi các đầu bếp khác không được phép lui tới. Trên bàn chất đầy những bản thảo, bản đồ, và các bức thư rối rắm chứa đựng bí mật triều đình. Lâm Diệp cảm thấy đầu óc mình quay cuồng, nhưng sự tò mò lấn át nỗi sợ hãi. Đây chính là cơ hội để cô khám phá lịch sử, tìm hiểu âm mưu, và dần hiểu rõ vị vua bạo chúa.

Một thái giám già tiến đến, nghiêm giọng:

“Ngự Trù, Hoàng Thượng quan sát nàng rất kỹ. Mỗi hành động đều có thể bị hiểu nhầm. Hãy cẩn thận.”

Lâm Diệp hít sâu, nhắm mắt, rồi mở ra. Cô biết rằng không gian cung đình đầy những nguy hiểm vô hình: phản bội, âm mưu, và quyền lực. Nhưng đồng thời, đây cũng là nơi để cô sử dụng trí tuệ và kiến thức hiện đại để sinh tồn và tìm ra sự thật.

Buổi chiều, khi cô quay trở lại bếp, một vài đầu bếp cung đình lén nhìn cô, vừa tò mò vừa ngờ vực. Họ nhận ra rằng cách nêm nếm, chế biến và bày biện của cô khác biệt hẳn, mang dấu ấn của kiến thức hiện đại mà không ai trong cung từng thấy.

Một đầu bếp trẻ thì thầm với đồng nghiệp:

“Ngự Trù… nàng ấy… nấu ngon đến khó tin, nhưng chẳng ai hiểu sao.”

Lâm Diệp đứng lặng, vừa mỉm cười gượng gạo, vừa giữ thái độ tập trung. Cô biết rằng từ giờ trở đi, mỗi món ăn không chỉ là công việc, mà còn là công cụ sinh tồn, nơi mà sai lầm có thể dẫn tới hậu quả khôn lường.

Khi hoàng hôn buông xuống, ánh sáng nhuộm đỏ gian bếp, Lâm Diệp đứng lặng nhìn ra xa xăm. Cô cảm nhận nhịp sống cung đình – vừa quyền lực, vừa nguy hiểm, vừa đầy bí ẩn. Trong lòng cô trỗi dậy quyết tâm: mỗi ngày ở đây là một thử thách mới, và cô sẽ dùng chính khả năng của mình để vượt qua.

Đêm đến, Lâm Diệp ngồi trong căn phòng nhỏ, tay cầm nhật ký Hoàng Thượng để lại. Những dòng chữ cũ, những bức thư rối rắm dường như ẩn chứa âm mưu, nhưng cô biết chỉ một chút sơ suất cũng có thể khiến mình gặp nguy hiểm. Cô khẽ mỉm cười, tự nhủ:

“Mình phải sống sót, phải tìm ra bí mật của Hoàng Thượng và triều đình. Đây không chỉ là chuyện nấu ăn, mà là hành trình thay đổi lịch sử…”

Với ánh đèn dầu nhấp nháy, Lâm Diệp cảm nhận rằng từ khoảnh khắc này, cuộc đời cô đã hoàn toàn thay đổi, và mọi quyết định trong cung sẽ dẫn dắt cô đi qua những thử thách, âm mưu, và cả tình cảm đầy bất ngờ với vị vua bạo chúa.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×