Đêm phủ lên cung điện, không khí trở nên tĩnh lặng, chỉ còn tiếng gió thổi qua các mái ngói, và đôi khi là tiếng bước chân nhẹ của thái giám tuần tra. Lâm Diệp bước ra khỏi căn phòng nhỏ, ánh đèn dầu nhấp nháy chiếu lên gương mặt cô, pha lẫn sự mệt mỏi và tò mò.
Cô vừa hoàn thành công việc cuối cùng trong bếp, nhưng lòng vẫn chưa thể yên. Mùi thơm của món cháo cứu người hôm nay vẫn còn vương vấn, nhắc cô nhớ về ánh mắt Hoàng Thượng – vừa lạnh lùng, vừa khó đoán. Lâm Diệp biết rằng trong cung, không chỉ món ăn, mà mỗi lời nói, mỗi hành động đều có thể bị quan sát và đánh giá.
Đi dọc hành lang, cô bất chợt nghe thấy tiếng thì thầm. Hai người hầu đang trò chuyện trong bóng tối, tưởng như không ai nghe thấy. Lâm Diệp lén tiến gần, áp tai vào cột gỗ để nghe rõ hơn.
“Ngươi nghe chưa? Ngự Trù mới không chỉ nấu ngon mà còn… can thiệp vào chuyện của triều đình,” một giọng nam thì thầm, pha chút lo lắng.
“Không biết nàng có biết gì về âm mưu sắp tới không. Hoàng Thượng chắc cũng đang để ý,” giọng còn lại đáp, mang theo vẻ e dè.
Lâm Diệp cảm thấy tim mình đập nhanh. Âm mưu trong cung? Điều gì đang diễn ra mà ngay cả Hoàng Thượng cũng phải thận trọng? Cô nhận ra rằng mình đã bước vào một trò chơi nguy hiểm, nơi mà kiến thức và trí tuệ sẽ quyết định mạng sống và vận mệnh.
Cô lén rút cuốn nhật ký Hoàng Thượng từ túi áo, nhìn lướt qua những dòng chữ cũ kỹ. Một vài ghi chú về các phi tần, đại thần và những buổi yến tiệc trông bình thường nhưng lại ẩn chứa dấu hiệu bất thường. Một vài bản đồ nhỏ, dấu hiệu về các lối đi bí mật trong cung… tất cả đều gợi lên một bí ẩn chưa được giải đáp.
Đêm đó, Lâm Diệp ngồi bên cửa sổ, ánh trăng chiếu lên cuốn nhật ký, và cô bắt đầu liên kết các chi tiết với nhau. Cô nhớ lại kiến thức lịch sử và những câu chuyện cổ đại mà mình từng học: triều đình nào cũng đầy quyền lực, âm mưu và sự phản bội. Giờ đây, cô không chỉ là một người quan sát mà đã trở thành một phần của nó.
Trong lòng, một quyết tâm lớn dần hình thành: cô sẽ tìm hiểu mọi bí mật, bảo vệ những người vô tội, và dùng trí tuệ để sống sót giữa cung đình đầy nguy hiểm. Nhưng đồng thời, Lâm Diệp cũng nhận ra rằng, mối quan hệ với Hoàng Thượng sẽ quyết định rất nhiều: sự tin tưởng hay nghi ngờ của ông sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến mọi hành động của cô.
Đêm càng sâu, tiếng gió thổi qua cửa sổ như thì thầm, nhắc nhở cô rằng mỗi ngày ở đây sẽ là một thử thách. Lâm Diệp nhắm mắt, hít một hơi thật sâu, tự nhủ:
“Mình không chỉ là Ngự Trù. Mình là người sống giữa âm mưu, và nếu muốn tồn tại, phải dùng trí tuệ, sự nhanh nhạy và lòng can đảm để đi qua mọi hiểm nguy.”
Cô nhìn ra hành lang vắng lặng, ánh đèn dầu nhấp nháy và bóng người lướt qua trong im lặng. Một cảm giác vừa hồi hộp vừa hứng khởi tràn ngập: đêm nay chỉ là khởi đầu, và hành trình khám phá bí mật cung đình mới thực sự bắt đầu.