Buổi sáng trong cung điện trôi qua với ánh sáng nhạt của bình minh hắt qua ô cửa sổ. Lâm Diệp thức dậy sớm, cảm giác trong lòng vừa hồi hộp vừa tò mò. Cô biết rằng hôm nay sẽ là ngày quan trọng, khi các bí mật cung đình sẽ lần đầu hé lộ.
Sau khi hoàn tất việc chuẩn bị bữa sáng, cô được thái giám dẫn đến phòng lưu trữ bí mật – nơi Hoàng Thượng cất giữ các bức thư, nhật ký và bản đồ cổ. Cánh cửa gỗ nặng mở ra, mùi giấy cũ và gỗ lan tỏa. Ánh sáng yếu hắt lên từng kệ sách, khiến mọi thứ như chìm trong thời gian.
Lâm Diệp bước vào, mắt dõi theo từng chi tiết. Những cuốn sách cổ, những bức thư viết tay, những bản đồ rối rắm – tất cả đều gợi lên một cảm giác vừa hồi hộp vừa sợ hãi. Cô nhấc một cuốn nhật ký cũ, tay run nhẹ.
Trang đầu ghi lại những ngày đầu của triều đại Hoàng Thượng: các cuộc họp kín với đại thần, những lời dặn dò với phi tần, và cả những mối nghi ngờ về nội cung. Cô đọc lướt, nhận ra có nhiều chi tiết mà người bình thường không thể hiểu được: dấu hiệu về âm mưu, những lần phản bội, và cả những sự kiện bị che giấu khỏi công chúng.
Một bức thư nhỏ rơi ra từ kẽ sách, nét chữ mờ nhòe nhưng vẫn đủ đọc:
"Nếu Hoàng Thượng phát hiện ra sự thật, tất cả sẽ thay đổi. Người được tin tưởng phải giữ bí mật, nếu không…"
Lâm Diệp cảm thấy tim mình nhói lên. Đây là dấu hiệu đầu tiên của một âm mưu lớn, nơi mạng sống và quyền lực của triều đình đang bị đe dọa. Cô hít một hơi sâu, tự nhủ:
“Mình phải tìm hiểu hết mọi thứ, nhưng cũng phải thật cẩn thận. Một sai lầm thôi cũng đủ nguy hiểm.”
Cô tiếp tục lục lọi, tìm thấy các bản đồ nhỏ vẽ lối đi bí mật trong cung. Một số đường hầm dẫn đến các khu vực ít người lui tới, có thể là nơi các phi tần và đại thần bí mật gặp gỡ. Lâm Diệp ghi nhớ từng chi tiết, hình dung cách sử dụng kiến thức hiện đại để giải mã những bí ẩn này.
Đột nhiên, một tiếng động nhỏ vang lên phía sau. Cô quay lại, thấy một thái giám già đứng đó, ánh mắt nghiêm nghị nhưng có phần e dè. Ông thì thầm:
“Ngự Trù… những gì nàng tìm thấy hôm nay rất quan trọng. Nhưng cũng nguy hiểm không kém. Hãy cẩn thận, không phải ai cũng muốn nàng biết sự thật.”
Lâm Diệp gật đầu, trái tim đập mạnh. Cô hiểu rằng mỗi bước đi trong cung đều phải cân nhắc kỹ lưỡng, không chỉ vì bản thân, mà còn vì những người cô muốn bảo vệ.
Buổi chiều, khi ánh nắng dịu xuống, Lâm Diệp quay trở lại căn phòng nhỏ, mang theo cuốn nhật ký và các bức thư. Cô ngồi bên cửa sổ, ánh nắng chiếu lên trang giấy cũ, và bắt đầu ghi chú, phân tích từng chi tiết. Trí nhớ hiện đại giúp cô liên kết các sự kiện, dự đoán những mối nguy tiềm ẩn và nhận ra rằng âm mưu trong cung không chỉ liên quan đến quyền lực mà còn tới vận mệnh cả triều đại.
Đêm đến, khi cung điện chìm trong tĩnh lặng, Lâm Diệp vẫn chưa rời khỏi bàn. Cô biết rằng từ giờ trở đi, mỗi ngày sẽ là một thử thách mới, nơi mà kiến thức, trí tuệ và can đảm sẽ quyết định sinh tử.
Trong lòng, một quyết tâm dần hình thành: khám phá bí mật quá khứ, tìm hiểu Hoàng Thượng thật sự là ai, và sử dụng tài năng nấu ăn, trí tuệ để bảo vệ chính mình và những người vô tội. Ánh trăng chiếu qua cửa sổ, nhuộm lên các trang nhật ký, như nhắc nhở cô rằng mọi bí mật đều đang chờ người đủ can đảm để khai phá.