Sáng sớm, ánh bình minh xuyên qua những tán cây già cỗi của rừng Ngọc Linh, tạo ra những luồng sáng mờ ảo lấp lánh trên mặt đất phủ đầy lá khô. Không gian yên tĩnh đến mức từng nhịp thở của Hạo An dường như vang vọng. Anh đứng giữa một khoảng trống, tay nắm chặt cây gậy đàn hương, ánh sáng ngọn lửa bên trong cơ thể nhấp nháy theo nhịp tim.
Thiên Dương đứng phía xa, mắt quan sát từng cử chỉ của Hạo An. “Hôm nay, con sẽ đối diện thử thách đầu tiên,” ông nói, giọng trầm và uy nghi. “Một sinh vật đã thoát khỏi vùng đất phía Bắc đang lang thang trong rừng. Nó mạnh hơn những gì con từng thấy trong sách. Nếu muốn kiểm soát sức mạnh… con phải học cách đối mặt trực tiếp với nguy hiểm.”
Hạo An hít sâu, cố gắng bình tĩnh. Ngọn lửa trong cơ thể anh, lần đầu tiên, bùng lên rực rỡ hơn bình thường, như đáp lại lời thách thức. Cảm giác mạnh mẽ, nhưng cũng đầy nguy hiểm. Anh biết một sơ sót nhỏ có thể khiến mình và Liên Nhi gặp nguy hiểm.
Liên Nhi đứng cạnh anh, tay cầm một cây gậy ngắn, ánh mắt lấp lánh sự hứng khởi xen lẫn lo lắng. “Cậu không sao chứ?” cô hỏi. Hạo An gật đầu, nụ cười yếu ớt nhưng tràn đầy quyết tâm. “Mình đã sẵn sàng.”
Cuộc gặp gỡ sinh vật kỳ bí
Họ tiến sâu vào rừng, theo hướng Thiên Dương chỉ định. Không khí càng lúc càng đặc quánh, tiếng lá cây xào xạc dưới chân hòa lẫn với âm thanh gầm gừ từ đâu đó xa xa. Đột nhiên, từ trong bụi rậm, một sinh vật xuất hiện. Cao gần ba mét, toàn thân phủ vảy đen óng ánh, đôi mắt đỏ rực như ngọn lửa hắc ám, móng vuốt sắc nhọn, và cơ bắp cuồn cuộn. Nó gầm lên, rung chuyển mặt đất, tỏ rõ sức mạnh vượt xa trí tưởng tượng của Hạo An.
Liên Nhi nắm chặt gậy, chuẩn bị tấn công, nhưng Hạo An nhắc: “Đừng nóng vội. Mình sẽ thử kết hợp phép thuật kiểm soát năng lượng trước.”
Hạo An hít sâu, tập trung vào nhịp tim, điều hòa ngọn lửa trong cơ thể, rồi vẽ một vòng tròn ma thuật bằng tay. Ánh sáng màu cam đỏ bùng lên, lan tỏa xung quanh. Sinh vật lùi lại, ngơ ngác, nhưng vẫn gầm gừ. Hạo An biết rằng để thắng, anh phải vừa tấn công, vừa kiểm soát cảm xúc, nếu không ngọn lửa trong cơ thể sẽ bùng ra ngoài, gây nguy hiểm cho cả hai.
Anh phát hiện ra rằng sinh vật này phản ứng với tần số năng lượng trong cơ thể anh. Khi anh tăng nhiệt lượng, sinh vật co lại; khi anh hạ thấp, nó tiến tới. Đây là lần đầu tiên Hạo An nhận ra phép thuật không chỉ là sức mạnh mà còn là sự kết nối tinh thần với sinh vật.
Chiến đấu và học hỏi
Liên Nhi tấn công từ bên cạnh, sử dụng phép thuật ánh sáng để phân tán sự chú ý của sinh vật. Hạo An cảm nhận ngọn lửa bên trong cơ thể, điều chỉnh nhịp thở, và tung ra một luồng lửa thu nhỏ, đủ mạnh để làm bỏng lớp vảy bên ngoài sinh vật mà không gây nguy hiểm cho môi trường xung quanh.
Sinh vật gầm lên, nhảy tới, lao về phía họ. Hạo An sử dụng cây gậy như một đòn phản công, đồng thời điều khiển năng lượng quanh cơ thể để tạo ra một lá chắn lửa, ngăn sinh vật tấn công trực tiếp. Liên Nhi hô to: “Cậu làm được rồi! Giữ vững!”
Trận chiến kéo dài hàng giờ, với mỗi lần tấn công và phòng thủ, Hạo An dần nhận ra sức mạnh tiềm ẩn của bản thân. Anh học cách tách năng lượng thành từng phần, kiểm soát mức độ, và kết hợp với cây gậy để tạo hiệu ứng tối đa. Sinh vật dần yếu đi, nhận ra đối thủ của mình không phải người bình thường.
Cuối cùng, với một cú tập trung toàn bộ năng lượng, Hạo An tạo ra quả cầu lửa xoay tròn, bao trùm sinh vật. Sinh vật gầm lên lần cuối, rồi biến mất vào bóng tối rừng Ngọc Linh, để lại không gian yên tĩnh và mùi khét của lá cháy.
Liên Nhi chạy tới, hít một hơi dài: “Cậu… cậu làm được! Thật tuyệt vời!”
Hạo An thở dốc, mồ hôi lấm tấm trên trán, nhưng cảm giác hạnh phúc và tự tin lan tỏa khắp cơ thể. Anh vừa trải qua thử thách đầu tiên, học được cách kiểm soát năng lượng và hiểu rằng phép thuật không chỉ là sức mạnh, mà còn là sự kết hợp giữa trí tuệ, nhẫn nại, và sự bình tĩnh.
Bóng dáng phe phản diện
Khi họ trở về nơi trại tạm, Thiên Dương nhìn Hạo An với ánh mắt vừa nghiêm khắc vừa hài lòng: “Con đã làm tốt. Nhưng đừng quên… sinh vật hôm nay chỉ là thử thách nhỏ. Thế lực đen tối đang theo dõi con. Ngọn lửa trong con… nó là mục tiêu mà nhiều kẻ khát vọng muốn chiếm đoạt.”
Hạo An cau mày, tim đập mạnh. Anh chưa từng nghĩ sức mạnh của mình lại thu hút nguy hiểm từ bên ngoài. Liên Nhi nhìn anh, ánh mắt đầy lo lắng: “Cậu nghĩ… họ sẽ tìm cách tấn công chúng ta chứ?”
Thiên Dương gật đầu: “Chắc chắn rồi. Ngọn lửa trong cơ thể con là hiếm có. Và những kẻ trong bóng tối… chúng không từ thủ đoạn nào để lấy được nó. Con cần mạnh hơn, thông minh hơn, và biết cách bảo vệ bản thân cùng đồng đội.”
Hạo An nắm chặt cây gậy, ánh mắt kiên định. Lần đầu tiên, anh cảm nhận rõ ràng trọng trách đặt lên vai mình: không chỉ chiến thắng thử thách, mà còn bảo vệ tất cả những người xung quanh và giữ gìn ngọn lửa huyền thoại này khỏi tay kẻ ác.
Khám phá bản thân và kết nối với Liên Nhi
Buổi tối, khi trại tạm yên tĩnh, Hạo An và Liên Nhi ngồi bên đống lửa. Liên Nhi phá vỡ sự im lặng: “Cậu biết không, hôm nay mình đã thấy cậu… mạnh mẽ hơn mình tưởng. Không chỉ về phép thuật, mà còn về tinh thần.”
Hạo An mỉm cười, ánh lửa phản chiếu trong mắt: “Cảm ơn… có cậu ở bên, mình mới vượt qua được. Nếu không, mình chắc sẽ sợ hãi mà bỏ chạy.”
Liên Nhi nhìn anh, ánh mắt lấp lánh: “Chúng ta sẽ cùng nhau học, cùng nhau chiến đấu. Và… mình tin, chúng ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn bất cứ ai tưởng tượng.”
Trong khoảnh khắc yên bình hiếm hoi ấy, Hạo An cảm nhận sự gắn kết đầu tiên trong hành trình của mình. Anh biết rằng sức mạnh, dù lớn đến đâu, cũng vô nghĩa nếu không có đồng đội, nếu không biết cách kiểm soát và sử dụng cho đúng mục đích.
Nhưng từ xa, bóng tối lấp ló giữa những tán cây già, những con mắt đỏ rực dõi theo họ. Một âm mưu đang dần hiện hình, một thế lực đen tối chuẩn bị bước ra ánh sáng. Ngọn lửa trong cơ thể Hạo An… chưa bao giờ quan trọng đến vậy.