nhân viên massa và anh khách quen thuộc

Chương 2: Ngọn Lửa và Hơi Ấm Da Thịt


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ly cẩn thận đặt những viên đá Bazan đã được làm nóng vừa phải dọc theo cột sống Khang. Hơi nóng từ đá thấm nhanh vào da thịt, làm tan đi lớp dầu massage, và quan trọng hơn, làm tan đi sự căng thẳng đang bao trùm lấy cô. Cô dùng chiếc khăn lông ẩm, áp lên da anh trước, rồi mới đặt đá xuống, để hơi nóng không gây bỏng rát mà chỉ mang lại cảm giác dễ chịu.

Nhưng Khang lại lên tiếng, giọng anh vẫn trầm, pha chút thản nhiên như thể anh chỉ đang yêu cầu thêm trà: "Không cần khăn, Ly. Tôi muốn cảm nhận trực tiếp."

Ly chần chừ. Đá nóng là kỹ thuật mạnh, dễ gây kích ứng. Việc đặt trực tiếp lên da nhạy cảm là một sự liều lĩnh. Cô thoáng thấy gương mặt mình nóng ran. Anh đang cố ý thử thách cô.

"Anh Khang, như vậy có thể làm da anh bị tổn thương," cô nhẹ giọng cảnh báo.

"Tôi tin vào tay nghề của cô, Ly. Tôi chịu được nhiệt."

Lời nói này không chỉ ám chỉ nhiệt độ của đá, mà còn ám chỉ ngọn lửa đang âm ỉ giữa họ. Ly hiểu rõ điều đó. Cô hít một hơi sâu, quyết định làm theo yêu cầu của khách hàng – đó là luật bất thành văn của người làm dịch vụ.

Cô nhấc những viên đá nóng hổi đặt trực tiếp lên da thịt trần. Vị trí tiếp xúc đầu tiên là vùng lưng dưới, nơi cơ thể anh Khang có vẻ nhạy cảm nhất. Ly có thể thấy cơ bắp anh khẽ co lại dưới cái chạm đột ngột đó. Cô phải dùng lực tay mạnh mẽ và uyển chuyển hơn để di chuyển viên đá, kết hợp với các động tác xoa bóp chuyên nghiệp.

Lúc này, khoảng cách vật lý giữa họ gần như bằng không. Ly cúi thấp người, gần đến mức cô có thể cảm nhận được hơi thở ấm nóng của anh Khang đang phả vào không khí xung quanh. Mùi tinh dầu và mùi da thịt đàn ông mạnh mẽ hòa quyện, tạo thành một mê trận cảm xúc khó cưỡng.

"Tuyệt vời," Khang khẽ thốt lên, giọng anh có một chút rung động mà Ly chưa từng nghe thấy trước đây. "Cô biết chính xác tôi cần gì."

Cô đưa tay lên massage cổ và gáy anh. Đây là vùng da mỏng manh, nơi cô cần dùng lực nhẹ nhàng nhất. Cô dùng ngón tay cái miết nhẹ theo đường viền xương hàm sắc nét, sau đó chuyển động lên vùng huyệt thái dương.

"Em luôn cố gắng để anh Khang được thư giãn tối đa," Ly nói, giọng cô cũng trở nên nhỏ hơn, như sợ làm tan đi sự tĩnh lặng đang bao bủa lấy hai người.

"Thư giãn...?" Khang cười khẽ, nhưng nụ cười đó không hề mang tính giải trí. "Tôi không biết từ đó có còn phù hợp với tôi khi ở đây nữa không, Thanh Trúc."

Anh đột ngột dùng tay, bắt lấy cổ tay đang massage của Ly. Hành động đó nhanh, dứt khoát, khiến cô giật mình. Cổ tay cô nằm gọn trong lòng bàn tay ấm áp và mạnh mẽ của anh.

"Có những loại căng thẳng không thể giải tỏa bằng cách xoa bóp, Ly," Khang nói, giọng anh trầm xuống, đầy ẩn ý. Anh giữ tay cô, không buông. "Nó cần một sự giải phóng khác. Một sự giải phóng riêng tư hơn."

Ly cảm thấy toàn thân mình cứng đờ. Tim cô đập thình thịch, mạnh đến mức cô sợ Khang có thể cảm nhận được qua cái nắm tay này. Đây là lần đầu tiên anh vượt qua ranh giới rõ ràng như thế.

"Anh Khang... Đây là quy tắc của cơ sở," Ly lắp bắp.

Anh Khang vẫn nhìn chằm chằm vào khoảng không trước mặt, nhưng Ly biết anh đang cảm nhận sự phản ứng của cô qua cổ tay.

"Tôi biết. Và tôi luôn tôn trọng quy tắc. Ở đây."

Anh Khang nhấn mạnh hai chữ "Ở đây." Sau đó, anh thả tay cô ra, động tác chậm rãi, đầy tiếc nuối. Anh từ từ xoay người nằm ngửa lại, đối diện với Ly.

"Tôi có một căn hộ riêng tư. Rất yên tĩnh. Và không có quy tắc nào cả. Cô có thể áp dụng tất cả các kỹ thuật của mình ở đó, Ly," Khang nói. Ánh mắt anh lúc này không còn là ánh mắt của một khách hàng tìm kiếm dịch vụ, mà là ánh mắt của một người đàn ông đưa ra một lời đề nghị. "Đó là một lời mời. Cho một buổi 'trị liệu' ngoài giờ, Thanh Trúc."

Anh nhắm mắt lại, kết thúc cuộc đối thoại. Ly đứng đó, tay vẫn còn vương vấn hơi ấm từ cái chạm của anh. Cô biết rõ, chấp nhận lời mời này đồng nghĩa với việc cô sẽ bước vào một trò chơi mạo hiểm, vượt ra ngoài ranh giới công việc, nơi sự khiêu gợi và lãng mạn sẽ không còn bị kiểm soát bởi ánh đèn phòng VIP mờ ảo nữa.

Ly biết, cô cần phải đưa ra quyết định trước buổi hẹn tiếp theo, vào thứ Sáu tuần sau.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×