nhân viên massa và anh khách quen thuộc

Chương 3: Lời Hứa Lẳng Lơ và Chiếc Chìa Khóa Bạc


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tuần lễ trôi qua đối với Thanh Trúc (Ly) như một chuỗi ngày bị kéo dài vô tận. Mỗi lần chạm vào khách hàng khác, cô lại vô thức so sánh với Khang – với độ săn chắc của cơ thể anh, với ánh mắt sâu thẳm và đặc biệt là cái nắm tay nóng bỏng đêm thứ Sáu tuần trước. Lời đề nghị của anh Khang – một buổi "trị liệu" ngoài giờ, ở nơi không có quy tắc – cứ lởn vởn trong đầu cô.

Cô biết rõ, Khang không phải là loại người thích đùa cợt. Anh muốn cô, nhưng theo một cách tôn trọng và nghiêm túc đến đáng sợ. Và điều đáng sợ hơn, chính là sự tò mò và khao khát trong cô cũng đang lớn dần, lấn át cả sự chuyên nghiệp mà cô luôn tự hào.

Đêm thứ Sáu lại đến. Kim đồng hồ chỉ 7 giờ kém năm.

Khi Khang bước vào phòng VIP số 3, Ly cảm thấy không khí dường như đặc quánh lại. Anh mặc một chiếc áo sơ mi đen, khiến bờ vai anh trông càng thêm mạnh mẽ. Ánh mắt anh không hề dò xét hay vội vàng, mà bình tĩnh, như thể anh biết chắc chắn câu trả lời của cô.

"Cô vẫn ổn chứ, Thanh Trúc?" Khang hỏi, giọng anh hoàn toàn bình thường, không một chút áp lực.

Ly đặt đôi bàn tay đã rửa sạch và thoa dầu lên vai anh, bắt đầu động tác đầu tiên. Lưng Khang ấm áp, quen thuộc, nhưng hôm nay cô cảm nhận được sự căng cứng rõ rệt hơn bao giờ hết, không phải vì mệt mỏi, mà vì sự kiềm chế.

"Em ổn, anh Khang," cô đáp, cố gắng giữ cho giọng không run rẩy. Cô cúi xuống thì thầm bên tai anh, một động tác mà cô chưa từng làm trước đây: "Em đã chuẩn bị sẵn sàng cho liệu trình hôm nay."

Khang không đáp lời. Anh nhắm mắt lại, nhưng Ly biết anh đang lắng nghe.

Sau hơn một giờ trị liệu, khi Ly hoàn thành liệu trình massage lưng và chân, Khang từ từ đứng dậy, quấn hờ chiếc khăn tắm quanh eo. Cơ bắp rắn rỏi của anh lộ ra dưới ánh đèn mờ, cùng với hơi thở sâu và chậm rãi, tạo nên một hình ảnh gợi cảm không lời.

Khi Ly quay lưng lại dọn dẹp, cô cảm nhận được ánh mắt anh đang dán chặt vào mình.

"Về lời đề nghị của tôi tuần trước..." Khang phá vỡ sự im lặng.

Ly xoay người lại, đối diện với anh. Cô hít một hơi, lấy hết can đảm: "Em... em có thể làm liệu trình đặc biệt đó cho anh, anh Khang. Nhưng... chỉ là trị liệu. Anh phải hứa với em."

Khang bước chậm rãi đến gần cô. Mỗi bước chân của anh đều khiến Ly cảm thấy tim mình như nhảy khỏi lồng ngực. Anh đứng đối diện cô, chỉ cách một khoảng không gian rất nhỏ.

"Tôi không bao giờ ép buộc cô, Thanh Trúc. Nhưng tôi cũng sẽ không bao giờ hứa hẹn điều gì mà tôi không thể giữ lời. Tôi hứa sẽ tôn trọng ranh giới cô đặt ra, tuyệt đối. Nhưng... tôi cũng sẽ không che giấu khao khát của mình."

Anh nhẹ nhàng nâng bàn tay cô lên. Bàn tay Ly vẫn còn vương vấn dầu massage, mềm mại và trơn tuột. Khang đưa một thứ gì đó lạnh lẽo và nhỏ bé vào lòng bàn tay cô.

Đó là một chiếc chìa khóa bạc, ánh lên dưới ánh đèn mờ.

"Đây là căn hộ của tôi. Số 1903, chung cư Thiên Ngân. Buổi 'trị liệu' đặc biệt sẽ diễn ra vào đêm Chủ Nhật này. 10 giờ tối."

Anh giữ chặt bàn tay cô, ép chiếc chìa khóa vào da thịt Ly.

"Tôi sẽ không ở đó trước. Cô có toàn quyền thay đổi ý định và bỏ đi bất cứ lúc nào cô muốn, Ly. Chiếc chìa khóa này là để cô tự quyết định."

Anh buông tay. Sự tiếp xúc kết thúc nhưng cảm giác dục vọng vẫn còn lại. Khang quay lưng đi, dứt khoát và mạnh mẽ, không cho Ly cơ hội hỏi thêm hay thay đổi lời mình.

Ly đứng đó, nhìn chằm chằm vào chiếc chìa khóa bạc trong lòng bàn tay. Nó lạnh, nặng, nhưng lại mang một lời hứa nóng bỏng. Cô biết, đêm Chủ Nhật sắp tới, cô sẽ không chỉ bước vào một căn hộ xa hoa, mà là bước vào một mối quan hệ nguy hiểm, nơi đôi bàn tay chuyên nghiệp của cô sẽ phải đấu tranh với chính trái tim mình.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×