Đêm Chủ Nhật. 9 giờ 55 phút tối.
Thanh Trúc đứng trước cánh cửa căn hộ 1903 tại chung cư Thiên Ngân, nơi có giá thuê cao ngất ngưởng. Cô mặc một chiếc váy len mỏng màu đen, ôm sát cơ thể, khác hẳn với bộ đồng phục massage. Cô đã cố ý chọn trang phục này để khẳng định một điều: Đêm nay, cô không phải là nhân viên massage Ly, cô là Thanh Trúc.
Chiếc chìa khóa bạc trong tay cô lạnh buốt, nhưng trái tim cô lại đập rộn ràng như muốn thoát ra ngoài. Cô do dự lần cuối cùng, nhưng ánh mắt khát khao và lời thách thức đầy hấp dẫn của Khang đã chiến thắng lý trí. Cô đưa chìa khóa vào ổ, xoay nhẹ.
Căn hộ mở ra trong một sự im lặng tuyệt đối.
Không gian bên trong tối hơn Ly tưởng, chỉ có ánh sáng vàng nhạt hắt ra từ ngọn đèn sàn cạnh sofa và ánh sáng xanh dịu từ thành phố qua ô cửa kính lớn. Căn phòng được trang trí theo phong cách tối giản, sang trọng, nhưng điều khiến Ly chú ý nhất là mùi hương: không phải mùi tinh dầu massage quen thuộc, mà là mùi gỗ tuyết tùng pha lẫn với hương nước hoa nam tính, mạnh mẽ của Khang.
Mùi hương ấy gợi cảm hơn bất cứ lời nói nào.
Ly bước vào, đóng cửa lại. Cô nhìn thấy một cánh cửa phòng ngủ mở hé. Bên trong, Khang đang đứng cạnh cửa sổ, quay lưng về phía cô. Anh chỉ mặc một chiếc quần tây đen, thắt lưng lỏng lẻo, để lộ tấm lưng trần vạm vỡ và làn da nâu khỏe khoắn.
"Cô đến rồi," Khang nói, không quay lại, giọng anh điềm tĩnh nhưng chứa đựng một sự thỏa mãn sâu sắc. "Tôi biết cô sẽ đến."
Ly cảm thấy khô cổ họng. Cô đặt chiếc túi xách xuống sàn, nơi cô có mang theo một chút dầu massage đặc biệt.
"Em... Em đã chuẩn bị dụng cụ cho buổi trị liệu," cô lên tiếng, giọng cô khẽ rung.
Khang từ từ xoay người lại. Ánh sáng lờ mờ khiến khuôn mặt anh ẩn hiện, chỉ thấy rõ đôi mắt đen sâu thẳm đang dán chặt vào cô.
"Tôi không muốn nằm trên bàn massage hôm nay, Thanh Trúc. Tôi muốn cô áp dụng kỹ thuật của cô ngay tại đây." Anh chỉ tay về phía chiếc giường lớn được phủ ga trải giường màu xám đậm.
Anh Khang bước lại gần. Mỗi bước chân của anh đều chậm rãi, như một thợ săn đang tiếp cận con mồi.
"Tôi đã nói rồi. Ở đây không có quy tắc. Cô muốn bắt đầu ở đâu?" Khang hỏi, giọng nói như một mệnh lệnh mời gọi. Anh chìa cánh tay rắn chắc về phía cô, ngón tay anh nhẹ nhàng chạm vào cúc áo sơ mi của mình. "Ở vai... hay là..."
Ly nuốt khan. Cô biết, đã đến lúc phải dũng cảm. Cô không muốn lùi bước nữa. Nếu đã chấp nhận đến đây, cô phải là người kiểm soát "liệu trình."
Cô bước tới Khang, chỉ cách anh nửa bước chân. Cô đưa tay lên, không phải để bắt đầu massage, mà để chạm vào vòng eo anh. Ly cảm nhận được cơ bụng cứng rắn của anh dưới lớp vải mỏng. Sau đó, cô trượt tay lên, lướt qua ngực trần của Khang. Sự tiếp xúc trực tiếp này khác hẳn cảm giác qua lớp dầu massage. Da thịt Khang ấm nóng, như đang âm ỉ một ngọn lửa.
"Chúng ta sẽ bắt đầu bằng liệu pháp kích thích năng lượng," Ly nói, giọng cô khẽ khàng, quyến rũ. "Em cần tập trung vào các huyệt đạo giải phóng năng lượng... ở đây."
Ly dùng đầu ngón tay, nhẹ nhàng nhấn, miết vào vùng dưới xương quai xanh của Khang. Cô cúi sát đầu hơn, hơi thở ấm nóng phả vào da Khang.
Khang nhắm mắt lại. Một tiếng rên khẽ thoát ra từ cổ họng anh. Anh không hề chạm vào cô, nhưng sự căng thẳng giữa họ đã tăng lên đến đỉnh điểm.
"Cô... cô đã vượt qua ranh giới rồi, Thanh Trúc," Khang thì thầm, giọng anh đầy sự khó nhọc, không phải đau đớn, mà là kìm nén.
"Ranh giới nằm ở đâu, anh Khang?" Ly đáp lại, đầy thách thức. Cô trượt tay xuống, miết nhẹ vào thắt lưng anh, nơi chiếc quần tây đang bị nới lỏng. "Chính anh là người đã mời em đến nơi không có quy tắc, phải không?"
Ly đẩy anh Khang lùi lại, nhẹ nhàng. Anh Khang hoàn toàn tuân theo sự dẫn dắt của cô, như thể anh đang chờ đợi khoảnh khắc cô nắm quyền kiểm soát này. Khi lưng Khang chạm vào chiếc giường mềm mại, Ly nghiêng người xuống. Cô không hôn, nhưng đôi môi cô dừng lại ngay gần tai anh.
"Liệu pháp kích thích năng lượng của em... chỉ mới bắt đầu thôi."