nhất quỷ nhì ma thứ 3 là nhỏ trà xanh

Chương 9: Nhất Quỷ Nhì Ma Thứ 3 Là Nhỏ Trà Xanh


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Cuộc sống mới bên Hứa Khang và con trai tưởng chừng như trôi qua êm đềm, nhưng trong lòng tôi luôn có một nỗi lo sợ âm ỉ: liệu quá khứ có thực sự buông tha cho mình? Liệu Lý Mẫn cùng phe cánh có dừng lại sau những lần pháp luật can thiệp?

Một buổi sáng, khi tôi đang chuẩn bị đưa con đi học, điện thoại vang lên. Đầu dây bên kia là một giọng nói lạ, lạnh lùng và đầy đe dọa:

— “Cảnh Nhiên, em nghĩ anh Lý Mẫn đã chịu thua rồi sao? Anh ta vẫn chưa bỏ em đâu. Nếu không biết điều, em sẽ phải trả giá đắt.”

Tim tôi đập nhanh, cảm giác hồi hộp bao trùm. Tôi gọi ngay cho Hứa Khang, người luôn là chỗ dựa vững chắc. Anh nghe xong lời thoại rồi trầm giọng:

— “Đừng lo, em. Anh sẽ làm cho bọn họ không dám đụng đến em nữa.”

Hứa Khang đã từng là người dũng cảm, thông minh, và anh không bao giờ để những kẻ xấu có cơ hội làm tổn thương những người anh yêu thương. Tôi tin tưởng tuyệt đối vào anh.

Ngày hôm đó, anh bắt đầu lên kế hoạch chi tiết phối hợp với cảnh sát để giám sát sát sao hơn, đồng thời chuẩn bị cho một cuộc phản công mạnh mẽ nhằm chấm dứt hoàn toàn những trò chơi đen tối của Lý Mẫn.

Trong khi đó, tôi cố gắng giữ bình tĩnh, dành thời gian nhiều hơn cho con trai và công việc. Tôi không muốn cậu bé phải sống trong sợ hãi hay hoảng loạn vì những chuyện của bố.

Tôi cũng bắt đầu tập trung hơn vào việc phát triển dự án kinh doanh nhỏ mà tôi ấp ủ bấy lâu. Việc có thể tự làm chủ cuộc sống, kiếm được tiền và tự lập khiến tôi cảm thấy mình ngày càng mạnh mẽ hơn.

Một buổi tối, khi cả nhà cùng ăn cơm, con trai bất chợt hỏi:

— “Mẹ ơi, con có thể nói chuyện với bố Khang về trường học được không?”

Tôi mỉm cười, nhìn Hứa Khang, rồi nói:

— “Đương nhiên rồi, con cứ nói với bố Khang mọi chuyện.”

Khoảnh khắc đó khiến tôi thấy cuộc sống bình dị mà hạnh phúc. Dù có những vết sẹo trong lòng, tôi biết mình đang trên con đường hồi phục và làm lại cuộc đời.

Nhưng thử thách vẫn chưa buông tha tôi.

Một hôm, khi tôi về nhà, thấy cửa mở toang hoang. Bước vào trong, mọi thứ bị lục tung, giấy tờ, quần áo vương vãi khắp nơi. Tim tôi như bị bóp nghẹt khi nhìn thấy cảnh tượng đó.

Tôi lập tức gọi cho Hứa Khang, anh có mặt ngay sau vài phút, ánh mắt nghiêm trọng. Anh ôm lấy tôi, thì thầm:

— “Không sao đâu, em. Chúng ta sẽ làm rõ chuyện này.”

Hứa Khang báo với cảnh sát về vụ việc, đồng thời đề nghị lắp camera an ninh để bảo vệ gia đình.

Sự việc khiến tôi thêm quyết tâm không để quá khứ chi phối cuộc sống hiện tại nữa. Tôi muốn làm chủ số phận mình, bảo vệ con và xây dựng hạnh phúc mới bằng chính sức mình.

Trong những ngày sau đó, tôi dành nhiều thời gian hơn cho bản thân. Tôi học cách chăm sóc da, luyện tập thể thao, tham gia các lớp kỹ năng mềm để hoàn thiện mình. Hứa Khang luôn bên cạnh động viên và hỗ trợ.

Tình cảm giữa chúng tôi ngày càng sâu sắc hơn, sự quan tâm nhỏ nhặt nhưng chân thành của anh làm tôi cảm nhận được giá trị của một tình yêu đích thực.

Một buổi tối, khi chúng tôi cùng nhau ngồi trên sofa, Hứa Khang nhẹ nhàng nói:

— “Anh biết em từng trải qua nhiều tổn thương, nhưng anh muốn cùng em bước tiếp, không chỉ là người yêu mà còn là người chồng, người cha tốt của con trai em.”

Tôi ngỡ ngàng, mắt đẫm lệ vì xúc động. Lời nói ấy như một lời hứa, một sự cam kết mà tôi từng mong đợi từ lâu.

Tôi nắm lấy tay anh, nhẹ nhàng đáp:

— “Em cũng muốn như vậy. Em sợ, nhưng em sẽ cố gắng mở lòng, để cho mình một cơ hội mới.”

Đêm ấy, tôi ngủ với tâm trạng nhẹ nhõm hơn bao giờ hết. Tôi biết, phía trước còn nhiều thử thách, nhưng tôi không còn sợ hãi nữa.

Tôi không còn là cô gái từng ngã gục, mà là người phụ nữ mạnh mẽ, biết yêu thương và được yêu thương.

Cuộc sống vẫn tiếp tục, với những niềm vui, nỗi buồn, và cả những bài học quý giá.

Tôi tự hứa sẽ không bao giờ quay lại con đường đau khổ cũ nữa.

Tôi sẽ sống thật hạnh phúc, vì mình, vì con, và vì những người yêu thương tôi.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.