ông chủ trọ và đám người trên tầng gác

Chương 7: Khi Tầng Gác Hát Hò và Mưa Rơi Vào Mặt Người


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chiều thứ Bảy, khu trọ yên tĩnh đến lạ. Ông Thịnh đang quét sân thì nghe tiếng đàn guitar nhẹ nhàng vang lên từ tầng hai. Tiếng hát trong trẻo, hơi lệch nhịp nhưng đầy nhiệt huyết:

“Trà sữa ơi, anh yêu em như yêu topping trân châu…
Gọi một ly mà lòng bỗng thấy ngập ngừng…”

– Lại nữa! – ông thở dài, ngước nhìn lên ban công – nơi Huy đang ngồi bấm hợp âm loạn xạ còn Phong thì… cầm micro karaoke bluetooth giọng ngân như cá voi gọi bạn tình.

– Các cậu làm cái gì vậy? – ông hét vọng lên.

– Bọn con tập band nhạc! – Huy trả lời như thể đang tuyên bố sáng lập ban nhạc quốc dân.

– Band nhạc cái gì?

– Dạ, band tên “Gác Tầng Tấu Hài”! Bọn con chuẩn bị đăng ký thi “Ngôi Sao Trọ 2025” – cuộc thi âm nhạc online dành cho cư dân nhà trọ toàn quốc!

– Trời đất...


Chuyện bắt đầu từ khi Thúy lướt TikTok và phát hiện cuộc thi này. Yến thì reo lên:

– Nếu thắng được giải, mình có thể được lên TV, hoặc ít nhất là… được vé buffet chay miễn phí 3 tháng!

Phong đồng ý ngay chỉ vì: “Biết đâu có cảm hứng sáng tác khi đứng dưới ánh đèn sân khấu?”

Huy thì xem đây là cơ hội tuyệt vời để ra mắt robot phụ trợ âm nhạc – “DJ Cu Đơ 3000”, chuyên beatbox và nháy đèn LED theo nhịp điệu (dù chỉ có một nhịp duy nhất: bụp bụp bụp).


Buổi tập đầu tiên diễn ra trong không khí căng như dây đàn… vì dây đàn Huy lắp sai hết.

– Hợp âm này là “C major”, sao nghe như “C mệt mỏi” vậy? – Thúy nhăn mặt.

– Em học theo clip hướng dẫn, người ta bảo đánh cảm xúc, không cần đúng lý thuyết!

Yến thì đang cố hát bè, nhưng cứ đến đoạn cao trào thì… lên nhầm tông. Phong thì đeo tai nghe noise-canceling để… không nghe thấy chính mình hát.

– Có nên bỏ cuộc không? – Yến thở dài.

– Không! – Huy hô to. – Tổ quốc cần chúng ta!

– Sao lại có tổ quốc ở đây? – ông Thịnh xuất hiện đột ngột, tay cầm chổi.

– Bác ơi, cho tụi con mượn sân thượng tối nay để quay MV nha bác!

– MV?

– Dạ, chủ đề là: “Cuộc sống trọ và giấc mơ thanh xuân”! Quay từ 19h đến 23h! Chỉ cần bác không lên quát thôi là tụi con biết ơn lắm rồi!

Ông Thịnh nhìn đám “nghệ sĩ sân thượng” mà lòng rối như mì Ý. Nhưng vì ánh mắt van xin đầy hy vọng của Yến (cộng thêm lời hứa "tặng bác vai cameo gật đầu trong MV"), ông đành gật.


19h, sân thượng biến thành phim trường. Ánh đèn mờ mờ, robot Cu Đơ nhấp nháy đèn như quán bar lỗi kỹ thuật, Huy đeo kính râm dù trời tối, Thúy cầm quạt nan múa như múa quạt… điện.

Phong hát đoạn mở đầu:

“Mỗi ngày trôi qua như cục gạch…
Văng vào đầu lúc ta đang ngủ…”

Yến hát tiếp đoạn tình cảm:

“Nhưng bên nhau, tụi mình vẫn hát,
Dù hàng xóm chửi cho phát ngất…”

Đang cao trào thì… trời đổ mưa rào!

Mọi người nháo nhào gom đồ. DJ Cu Đơ bị chập mạch, phát tiếng “bíp bíp cứu tôi” giữa sân thượng. Phong trượt chân ngã vào chậu cây, Thúy hét ầm lên vì tóc dính nước, còn Huy thì vẫn hô:

– QUAY TIẾP! MƯA LÀ MỘT PHẦN CỦA NGHỆ THUẬT!!

Ông Thịnh đứng dưới mái hiên nhìn lên, lấy điện thoại chụp một tấm ảnh – mờ mịt, rối rắm, và… rất buồn cười.


Sáng hôm sau, MV “Gác Tầng Tấu Hài – Mưa và Mộng Mơ” được đăng lên YouTube. Dù view không quá nhiều, nhưng phần bình luận đầy ắp tiếng cười:

"Tôi xem mà quên luôn đang thất nghiệp."
"Đây là nhóm nhạc đầu tiên tôi thấy nên theo đuổi nghề… bán bánh tráng!"
"Yêu nhóm. Hát dở nhưng đáng yêu!"

Phong xúc động:

– Có thể ta không hay, nhưng ta thật.

Yến thì cười rạng rỡ:

– Được hát cùng mọi người, thế là đủ.

Ông Thịnh xem clip, bật cười. Dưới góc quay lộn xộn, giọng hát lệch nhịp và mưa rơi rào rào… là một thứ kỳ lạ mà ông chưa từng thấy: niềm vui không cần lý do.

(Còn tiếp...)


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.