Không ai trong bốn người ngờ rằng cánh cửa điện khép lại phía sau cũng là khoảnh khắc trái tim huyết thạch bừng lên mạnh mẽ nhất.
Những nhịp đập đỏ rực vang vọng khắp đại điện, ban đầu chậm rãi, rồi dồn dập như trống trận. Vách tường run rẩy, từng khối huyết thạch trên trụ cột rạn nứt, tuôn ra dòng sáng máu cuồn cuộn.
– Lùi lại! – Lan Nhi hét lên, nhưng đã muộn.
Một cột sáng huyết phun trào, nuốt chửng cả bốn người.
Họ mở mắt, thấy mình đứng giữa một không gian xoáy tròn, toàn là máu đỏ. Trên cao, những cơn lốc xoáy khổng lồ hình thành từ tinh huyết gầm rít, cuốn theo hàng vạn mảnh ký ức: cảnh tu sĩ xưa hiến tế linh hồn, cảnh ma thú bị xé nát, cảnh đồng đội quay mũi kiếm về phía nhau.
– Đây là… thử thách. – Arion lẩm bẩm, mắt lóe sáng. – Huyết thạch đang kiểm nghiệm sự hợp cách của chúng ta.
Ngay lập tức, mặt đất rung chuyển. Từ bốn phía, huyết khí kết tụ thành bốn bản thể huyết ảnh, mang gương mặt và hình dáng của chính họ.
Kỳ Phong thấy trước mặt mình là một “Kỳ Phong” khác, mắt đỏ như máu, miệng cười lạnh lẽo.
– Ngươi có chắc rằng sẽ không phản bội họ? – Bản thể huyết ảnh cười nhạo. – Ngươi khao khát sức mạnh, khao khát chiến thắng. Khi thời khắc đến, ngươi sẽ tự tay chém bạn mình.
Kỳ Phong gầm lên, vung kiếm chém thẳng. Nhưng kiếm vừa chạm, thân thể huyết ảnh liền tách ra thành trăm mảnh máu, rồi hợp lại sau lưng hắn.
Lan Nhi cũng đối mặt với chính mình – một “Lan Nhi” khác, ánh mắt đầy oán hận.
– Ngươi mang danh gánh trách nhiệm, nhưng trong lòng ngươi chỉ muốn sống sót. Ngươi nghĩ ngươi khác gì kẻ đã phản bội trong quá khứ sao?
Mỗi lời nói như mũi dao đâm thẳng vào tim, khiến nàng run rẩy, bàn tay cầm gậy mất lực.
Mẫn Vy thì đối diện một phiên bản mình chìm trong máu, toàn thân run rẩy nhưng ánh mắt lạnh băng.
– Ngươi yếu đuối, ngươi sợ hãi, ngươi chỉ muốn trốn sau lưng họ. Rồi khi đến lúc, ngươi sẽ bị bỏ lại. Vậy sao ngươi không là người bỏ rơi họ trước?
Mẫn Vy ôm đầu gào khóc, ấn ký trên ngực tỏa sáng rồi vụt tắt, dao động dữ dội.
Arion im lặng nhìn vào “Arion huyết ảnh” – gương mặt kia không khác gì hắn, chỉ là ánh mắt còn lạnh lẽo hơn.
– Ngươi biết rõ mọi sự. Ngươi không tin ai, ngươi chỉ chờ thời khắc cuối cùng để một mình tồn tại. Nhưng liệu ngươi có chắc mình sẽ là kẻ sống sót?
Arion không đáp, chỉ nhếch môi cười. Hắn giơ kiếm, ánh đen lóe lên, chém tan bản thể huyết ảnh. Nhưng ngay khi nó tan, hàng chục phiên bản khác lại sinh ra, vây quanh hắn, đồng thanh cười khẩy.
Bốn người cùng lúc bị cuốn vào vòng xoáy máu, nơi tiếng cười nhạo, tiếng thét, tiếng máu chảy hòa vào nhau thành một cơn bão linh huyết.
Những bản thể huyết ảnh không thể giết, cũng không thể né tránh. Chúng không phải kẻ thù, mà là sự thật trong lòng họ.
Lan Nhi nghiến răng, hét to:
– Không phải chúng ta phải đánh bại chúng… mà là phải chấp nhận!
Nàng giơ gậy, để mặc huyết ảnh ôm chầm lấy mình. Khoảnh khắc ấy, ấn ký trên tay bùng sáng, hòa tan bản thể máu.
Kỳ Phong nhìn thấy, lập tức hiểu ra. Hắn không còn gào thét nữa, mà nhắm mắt, hít sâu, chấp nhận cơn khát máu trong tim mình – và trong nháy mắt, bản thể huyết ảnh tan biến.
Mẫn Vy run rẩy, nước mắt rơi, nhưng rồi nàng gật đầu, mở tay đón lấy cái ôm lạnh buốt từ bản thể máu. Trong khoảnh khắc đó, ấn ký trên trán nàng sáng bừng.
Chỉ còn Arion. Hắn đứng im, bao quanh là hàng chục bóng máu giống hệt mình. Tất cả cùng mỉm cười.
Một thoáng, ánh mắt hắn lóe lên tia do dự – nhưng rồi hắn bật cười lạnh.
– Ta vốn không sợ đối diện với chính ta.
Kiếm hắn bổ xuống, không còn là để chém diệt, mà là để hợp nhất. Lũ huyết ảnh tan thành sương, nhập hết vào cơ thể hắn. Ấn ký nơi ngực bùng sáng đến rợn người.
Cơn bão linh huyết dần tan.
Không gian đỏ rực vỡ vụn như gương, kéo họ trở lại đại điện. Họ ngã quỵ trên nền đá, mồ hôi ướt đẫm, tim đập loạn, nhưng ánh ấn ký trên cơ thể đều sáng hơn trước – như vừa trải qua một bước “hợp cách” đầu tiên.
Trên bàn thờ, viên huyết thạch khổng lồ lặng lẽ nứt một đường nhỏ, máu bên trong trào ra, tạo thành dòng chữ cổ:
“Hợp cách chưa trọn – thử thách mới đang chờ phía trước.”
Bốn người nhìn nhau. Không ai nói gì, nhưng sự im lặng nặng nề hơn cả ngàn lời – bởi tất cả đều hiểu: thử thách tiếp theo… sẽ còn khốc liệt hơn.