phong ấn nguyên thủy

Chương 29: Hành Lang Máu Chảy


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Cánh cửa sau điện thờ mở ra, không phải dẫn đến bầu trời, mà là một hành lang dài bất tận, ngập tràn ánh đỏ như máu.

Sàn đá bóng loáng, nhưng mỗi bước chân đặt xuống lại phát ra tiếng nhóp nhép như giẫm vào thịt sống. Vách tường trơn nhầy, những đường vân đỏ chạy dọc, ch pulsating như mạch máu khổng lồ.

– Đây… không phải kiến trúc bình thường. – Mẫn Vy lùi lại, mặt tái nhợt. – Giống như chúng ta đang bước vào cơ thể một sinh vật sống.

Kỳ Phong rút kiếm, ánh mắt đầy cảnh giác. – Dù là gì, nó cũng muốn chúng ta phải chảy máu.

Arion liếc nhìn phía trước. – Hành Lang Máu Chảy. Một thử thách cổ xưa. Nghe nói chỉ khi đổ máu đủ, con đường này mới cho phép đi tiếp.

Lan Nhi siết gậy, môi mím chặt. Nàng không nói, nhưng trái tim đập dồn dập.

Cả nhóm tiến bước.

Không lâu sau, mặt sàn bỗng nứt toác, từ khe hở trồi lên những mũi nhọn bằng xương đỏ rực. Kỳ Phong phản xạ nhanh, chém rào rào, nhưng mũi nhọn liên tục mọc lại, đâm thẳng vào chân.

Máu phun ra, lập tức bị sàn đá hút lấy, tỏa ánh sáng đỏ rực. Và khi máu ngấm đủ, mũi nhọn mới tạm thời rút xuống.

– Quả nhiên… nơi này chỉ nhận máu. – Arion trầm giọng. – Muốn đi, phải chấp nhận hiến dâng.

Đi được vài trăm bước, một trận pháp máu hiện ra, ánh sáng đỏ xoắn ốc che kín lối.

Lan Nhi thử tung ấn sáng, nhưng bị phản ngược, khiến nàng văng ra, máu trào nơi khóe môi.

Ngay lập tức, từ trận pháp tuôn ra hàng trăm sợi dây máu như roi, quất loạn xạ. Mẫn Vy vội rút bùa, nhưng từng lá bùa bị đốt cháy chỉ trong nháy mắt.

Kỳ Phong gầm lên, đưa thân chắn cho Mẫn Vy, máu tóe tung. Trận pháp lập tức hút lấy, vệt sáng đỏ trên mặt đất mở ra một khe nhỏ.

– Nó muốn máu của chúng ta… càng nhiều, đường đi càng mở. – Lan Nhi rít lên, đôi mắt đầy kinh hoàng.

Cả bốn người buộc phải tự cắt tay, máu chảy xuống. Trận pháp gầm lên như một con thú được nuôi ăn, xoắn tròn rồi tan biến, để lại con đường phía trước.

Nhưng khi họ tưởng thử thách kết thúc, thì hành lang bỗng rung chuyển. Từ vách tường thịt nhầy trồi ra những bóng người dị dạng – huyết nô.

Đó là những tu sĩ xưa kia từng thất bại trong hành lang này, máu thịt bị hút cạn, linh hồn bị trói buộc, nay biến thành hình nhân máu gớm ghiếc.

– Cút khỏi đây… hoặc tan biến cùng chúng ta… – những tiếng thì thào vang vọng.

Hàng chục huyết nô lao đến, tay biến thành lưỡi máu, chém loạn xạ.

Arion bước lên, kiếm đen lóe sáng, hút lấy máu từ huyết nô. – Chúng ta không có lựa chọn. Giết hoặc bị giết.

Trận chiến bùng nổ trong hành lang chật hẹp. Máu bắn tung tóe, nhưng không rơi xuống đất – tất cả bị sàn đá hút lấy, càng làm hành lang sáng rực hơn.

Lan Nhi phóng ấn sáng, thiêu cháy từng huyết nô. Mẫn Vy gào khóc, tung bùa cuối cùng, trói chặt một đám rồi cùng Kỳ Phong hợp lực chém nát.

Mỗi huyết nô gục xuống, thân thể tan chảy thành máu, thấm vào sàn, khiến hành lang dần dần mở rộng thêm.

Sau một trận chiến dài, bốn người thở dốc, toàn thân bê bết máu – không phân rõ đâu là máu của mình, đâu là máu của kẻ thù.

Phía trước, một cánh cửa khổng lồ bằng đá máu hiện ra, chậm rãi mở. Bên trong, gió lạnh thổi ra mang mùi tanh nồng nặc.

Arion lau thanh kiếm, ánh mắt sâu thẳm:
– Chúng ta chỉ mới bước vào cửa ngõ… những gì phía trước còn khủng khiếp hơn nhiều.

Lan Nhi nhìn xuống tay mình, nơi ấn ký sáng rực nhưng run rẩy như sắp vỡ. Trong lòng nàng dấy lên câu hỏi mà không dám nói ra:

Liệu tất cả có thể đi đến cuối con đường này… mà không phản bội nhau?


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×