phong ấn nguyên thủy

Chương 34: Cơn Đại Loạn Trong Tim Máu


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tiếng tim đập vang dội hơn bao giờ hết.
“BÙM! … BÙM! … BÙM!”
Mỗi nhịp đập làm cả hang động máu chấn động, máu tuôn ra dữ dội như thác đỏ. Vách đá rạn nứt, những mạch máu phình to như rồng lửa, rồi nổ tung thành bão máu sôi sục.

Trái tim khổng lồ ở trung tâm đổi màu từ đỏ thẫm sang đen kịt, từng mắt máu trên thân mở to, bắn ra tia máu chói lòa, như hàng ngàn mũi thương xuyên thủng không gian.

Lan Nhi hét lớn, vung ấn ký ánh sáng dựng khiên. Nhưng chỉ trong thoáng chốc, khiên bị nghiền nát, máu đâm xuyên khiến cô văng ngược ra sau, ngực tràn đầy máu.

– Không… nó điên rồi! – cô gào, giọng khàn đặc. – Đây là cơn đại loạn của phong ấn!

Kỳ Phong gầm lên, lao thẳng vào những cánh tay máu vươn ra từ tim. Kiếm lửa chém phăng từng nhánh, nhưng lửa lập tức bị máu đen nuốt gọn, chuyển thành khói độc, làm phổi anh bỏng rát.

– Lửa… cũng vô dụng!? – anh rít lên, máu từ mắt chảy xuống.

Arion dựng băng kết thành tường chắn, nhưng nhiệt và áp lực từ dòng máu đen phá tan lớp băng trong chớp mắt. Hắn lùi lại, nắm chặt tay, trán túa mồ hôi. – Không cách nào dùng sức mạnh đơn lẻ chống lại thứ này.

Mẫn Vy run rẩy, ném hàng chục lá bùa. Chúng nổ tung thành kết giới, chặn được một nhịp đập, nhưng sau đó nổ tung, cả người cô bật máu, ngã quỵ.

Trong tiếng máu gào thét, một giọng nói vang vọng:
Tất cả chỉ là tế phẩm. Một kẻ sống, ba kẻ chết. Sự hợp cách phải được định đoạt.

Ánh sáng đỏ phủ kín cả không gian. Lòng người chao đảo. Cái bóng của sự phản bội lại dấy lên trong ánh mắt mỗi người.

Lan Nhi thở gấp, máu trào bên môi. – Nếu chúng ta nghi ngờ nhau… chúng ta sẽ chết ngay tại đây!

Arion nheo mắt, nhìn tim khổng lồ đang giãy giụa dữ dội. – Hợp lực… là cách duy nhất. Nếu không, phong ấn sẽ nuốt hết.

Kỳ Phong siết chặt chuôi kiếm, ngọn lửa đỏ lòm bùng ra, bao trùm cả thân thể. – Vậy thì lần đầu tiên… cùng nhau dồn hết sức!

Mẫn Vy gượng đứng, ánh mắt chan chứa nước, nhưng kiên định. – Nếu một người ngã xuống… thì sẽ không còn ai đến cuối cùng cả. Ta tin các ngươi!

Cả bốn cùng vận ấn ký.
ẤN KÝ, KHAI MỞ!

Lan Nhi tung ánh sáng kết thành vòng tròn bảo hộ.
Arion dồn băng vào máu, làm nó đông cứng, chậm lại nhịp chảy.
Mẫn Vy thi triển huyết bùa, khắc trận đồ khóa chặt không gian, khiến tim khổng lồ bị giam tạm.
Kỳ Phong gầm vang, chém kiếm lửa bùng nổ vào đúng nhịp tim co bóp.

Ánh sáng, băng, máu chú, và lửa hòa thành một luồng xung kích khổng lồ, va chạm thẳng vào trái tim.

“ẦM!!!”

Toàn bộ không gian rung chuyển. Cánh tay máu rút lại, dòng máu đen nổ tung thành mưa huyết. Trái tim gào thét, co giật dữ dội, rồi lắng xuống, màu đen nhạt dần, trở về đỏ thẫm.

Cả nhóm quỵ xuống, kiệt sức, nhưng vẫn còn sống.
Lan Nhi run rẩy ngẩng đầu, nhìn quả tim khổng lồ đã tạm lắng, thở gấp. – Chúng ta… thật sự đã làm được.

Arion lạnh lùng, nhưng giọng thấp đi. – Không. Đây chỉ là lần phong ấn thử lòng. Nó muốn thấy… liệu bốn kẻ mang ấn ký có thể thật sự hợp lực.

Kỳ Phong cười khan, máu văng nơi khóe môi. – Nếu không… chúng ta đã tan thành huyết nhục rồi.

Mẫn Vy lau nước mắt, nắm chặt lá bùa còn lại. – Vậy là từ nay… chúng ta không còn đường quay đầu nữa.

Trong bóng tối, tim khổng lồ vẫn đập chậm rãi. Nhưng lần này, thay vì thù địch, nhịp đập ấy vang vọng như một lời cảnh báo. Con đường sau cơn đại loạn… sẽ chỉ càng khốc liệt hơn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×