Con ngươi màu đen của Vân Tiêu không chớp mắt nhìn Vân Lạc Phong: “Lúc ta tới tìm nàng có nói qua một câu, cảm giác ở cạnh nàng làm ta thực thư thái, những lời này ta không lừa gạt nàng, chỉ cần đứng ở bên cạnh nàng, cả người ta đều sảng khoái.”
Từ sau khi tu luyện Thiên Linh công quyết, linh hồn của hắn thường xuyên sinh ra một loại đau đớn như bị xé rách nhưng chỉ cần đứng ở bên cạnh Vân Lạc Phong, hắn liền cảm nhận được thân thể và linh hồn của mình đều được một linh lực ấm áp vây quanh, vô cùng sảng khoái.
Vân Lạc Phong nhướng nhướng mày: “Ta không biết ta còn có loại năng lực này?”
Ngày đó, Vân Tiêu xác thật đã nói câu này, nàng lại không có để ý, nói vậy tiểu gia hoả Tiểu Mạch kia nghe hiểu ý tứ của hắn lại không có nói cho nàng.
“Vân Tiêu, đây là nguyên nhân ngươi tới Vân gia tìm ta.”
Vân Tiêu thành thật gật gật đầu: “Ngay từ đầu xác thật như thế.”
“Vậy bây giờ thì sao?”
“Bây giờ……” Hắn dừng một chút, nói, “Ta muốn chịu trách nhiệm với nàng.”
Nếu nàng không muốn chịu trách nhiệm với ta, ta đây tất nhiên sẽ chịu trách nhiệm với nàng đến cùng, cả đời này nàng cũng chạy không thoát ta dây dưa.
Giọng nói của nam nhân mang theo kiên định và chân thành tha thiết làm trái tim Vân Lạc Phong bỗng nhiên run rẩy một chút, đôi mắt đen nhánh nhìn chăm chú nam tử đứng ở trước mặt mình: “Vân Tiêu, mặc kệ ngày sau ngươi ở nơi nào, chờ lần sau ngươi đột phá Thiên Linh công quyết thì tới Vân gia tìm ta.”
Vân Tiêu không rõ ý nghĩa trong lời nói này của Vân Lạc Phong, khẽ nhíu mày: “Ta sẽ không rời khỏi nơi này, nơi nào có nàng mới là nhà của ta.”
Vân Lạc Phong bất đắc dĩ cười cười: “Vân Tiêu, ngươi không thể nào cả đời một tấc cũng không rời ta, chắc chắn ngươi sẽ có chuyện của ngươi mà tạm thời rời khỏi ta, nhưng mặc kệ ngươi vì chuyện gì mà rời khỏi, chỉ cần ngươi sắp sửa đột phá, nhất định phải trở lại bên cạnh ta, ta có thể giúp ngươi trị liệu chứng điên cuồng.”
Cả đời này, có thể gặp được nam nhân ngốc như Vân Tiêu vậy, nàng còn có lý do gì không quý trọng hắn?
Nếu vì để Vân Tiêu không tự thương tổn bản thân, nàng cam nguyện (*) song tu với hắn.(*):Cam tâm tình nguyện.
“Được.”
Vân Tiêu nghiêm túc nhìn Vân Lạc Phong: “Ta tin nàng.”
Chỉ cần là lời nàng nói hắn đều sẽ tin tưởng tuyệt đối không nghi ngờ!
Mặc dù một ngày nào đó nàng đút cho hắn một chén độc dược, chỉ cần nàng nói một câu đây không phải độc dược, hắn cũng sẽ không chút do dự uống vào.
“Vân Tiêu, về chuyện ngươi lừa gạt ta, ta sẽ không so đo với ngươi.” Vân Lạc Phong nhẹ nhàng nheo lại hai tròng mắt, “Nhưng nếu ngươi còn có chuyện gì lén gạt ta, bây giờ ngươi có thể nói ra.”
Nghe được lời này, Vân Tiêu trầm mặc, thật lâu sau hắn mới nói.
“Kỳ thật ta cũng không phải là một cô nhi, cha mẹ ta còn ở nhân thế, chỉ là ta từ nhỏ đã rời khỏi bọn họ mà thôi.”
Sắc mặt Vân Lạc Phong xuất hiện một tia trịnh trọng: “Tiếp tục nói.”
“Từ nhỏ ta là một phế vật, không thể tu luyện, bởi vậy lúc ta bảy tuổi bị đuổi ra khỏi gia tộc, còn tước đoạt họ Tiêu, xoá tên khỏi gia tộc, chữ Tiêu này —— là mẫu thân ta đặt cho ta trước khi ta đi.”
Nam nhân nói làm trong lòng Vân Lạc Phong sinh ra một trận áp lực, khó trách lúc trước nàng hỏi họ của Vân Tiêu, hắn chỉ nói tên mình một chữ Tiêu, không có họ.
Hoá ra hắn còn có quá khứ như vậy.
“Vân Tiêu, vậy ngươi vì cái gì lại bị ném vào Vô Hồi chi sâm? Là ai ném ngươi vào loại địa phương này?”
“Là nữ nhân của phụ thân ta!” Ánh mắt Vân Tiêu càng thêm lãnh khốc, “Mẫu thân của ta sinh ra hèn mọn nhưng thiên phú xuất chúng! Bởi vậy, hắn nhìn trúng mẫu thân của ta, cho rằng lấy thiên phú của mẫu thân ta thì sinh ra đời sau mới có thể càng thêm thiên tài, nhưng ai biết ta lại là phế vật.”
“Nếu ta thân là phế vật, mẫu thân của ta cũng không còn chỗ lợi dụng! Cho nên ông ta biếm mẫu thân ta từ thê thành tђเếק, lại cưới người khác! Vào ngày ông ta cưới người khác, ta bị xoá tên khỏi tộc đường, đuổi ra khỏi gia tộc, cùng lúc đó, tân thê tử của ông ta phái người ném ta vào Vô Hồi chi sâm.”
Mỗi một câu nói của Vân Tiêu khiến lòng Vân Lạc Phong trầm xuống vài phần.
Nàng chưa bao giờ thấy lòng phụ thân nào lại tàn nhẫn đến trình độ như thế, lại đuổi nhi tử ruột thịt của mình ra khỏi gia tộc, mặc cho hắn tự sinh tự diệt.
“Vân Tiêu.”
Vân Lạc Phong vươn hai tay, nhẹ nhàng ôm lấy thân thể Vân Tiêu, nhắm mắt lại, gằn từng chữ một nói: “Ngươi yên tâm, thù này ta nhất định sẽ thay ngươi báo, không có bất luận kẻ nào sau khi làm ngươi bị thương còn có thể sống sót.”
Mặc kệ địch nhân của hắn cường đại cỡ nào, nàng cũng sẽ cùng hắn đối mặt, sinh tử không rời.
Vân Tiêu ngẩn ra, hắn giơ tay ôm lấy thân thể Vân Lạc Phong, trên dung nhan lãnh khốc gợi lên một độ cong nho nhỏ.
“Bây giờ ta có nàng đã đủ rồi.”
Tra tấn khi còn nhỏ khiến hắn bây giờ đối xử lãnh khốc với mọi người, cũng làm tâm ma của hắn vô cùng tàn nhẫn, nhưng chỉ có thiếu nữ trong иgự¢ này mới có thể khiến hắn buông bỏ tất cả đề phòng, cam nguyện hóa ôn nhu.
Tựa như nghĩ tới cái gì, Vân Tiêu tiếp tục nói: “Người của Tiêu gia giống như cũng không biết nữ nhân kia đã từng ném ta vào Vô Hồi chi sâm, thế nên hiện giờ trên đại lục hình như người của Tiêu gia đang tìm ta.”
Vô Hồi chi sâm, có đến mà không có về.
Nếu như hắn bị ném vào Vô Hồi chi sâm này, người của Tiêu gia tất nhiên cho rằng hắn đã bỏ mạng ở Vô Hồi, bất luận như thế nào cũng không thể phái người đi tìm hắn ở đâu.
“Bọn họ tìm ngươi?” Vân Lạc Phong nhướng nhướng mày, đáy mắt lại lộ ra một tia cười lạnh, “Ngày đó là bọn họ đuổi ngươi ra khỏi gia tộc, hiện tại tìm ngươi lại là vì cái gì?”
Vân Tiêu lắc lắc đầu: “Không biết."
Sau khi nói lời này, hắn dừng một chút, lại bổ sung một câu: “Mặc kệ bọn họ vì sao tìm ta, ta cũng sẽ không quay về Tiêu gia, chỉ có nơi này mới là nơi ta ở lại.”
Vân Lạc Phong nhẹ vỗ về cằm: “Những người đó có biết thực lực hiện tại của ngươi hay không?”
“Bên ngoài ta lấy mặt nạ gặp người, bởi vậy không ai biết ta là Quỷ Đế.”
Nghe vậy, Vân Lạc Phong trầm tư.
Những người đó không biết thực lực của Vân Tiêu, vậy tìm hắn là vì cái gì?
Nếu nói không có mục đích, Vân Lạc Phong làm sao cũng sẽ không tin tưởng!
“Binh tới tướng chắn, nước tới đất ngăn, Vân Tiêu, dù là khó khăn gì, ta sẽ cùng ngươi đối mặt.”
Lời của thiếu nữ khiến lòng nam nhân hơi hơi ngẩn ra một chút, trong mắt đen cũng đã không còn lãnh khốc lúc đầu.
“Ta không muốn thấy người của Tiêu gia, không phải sợ bọn họ, chỉ là…… Không muốn để những người đó ô nhiễm mắt và tay của ta.” Sắc mặt của nam nhân phá lệ nghiêm túc, ánh mắt nhìn chăm chú Vân Lạc Phong, “Mắt của ta chỉ cần nhìn chăm chú nàng, tay của ta chỉ dùng để ôm nàng, lực lượng của ta cũng là vì bảo vệ nàng, những người khác đều không đáng giá.”
Vân Tiêu không phải người biết nói lời âu yếm, nhưng mỗi một câu hắn nói đều rất thành khẩn và cũng rất chân thành tha thiết, làm người ta không tự chủ được phải tin phục.
Khoé môi Vân Lạc Phong gợi lên một nụ cười: “Vân Tiêu, ngươi không muốn để những người đó ô nhiễm tay của ngươi nhưng ta lại không cách nào chịu đựng bất luận kẻ nào đã từng khi dễ ngươi, thương tổn ngươi, nhất định có một ngày ta sẽ làm bọn họ sống trong hối hận!”
Trời sinh nàng có tính bao che.
Vân Tiêu là người của nàng, nàng không thể để người tổn thương hắn còn sống.
……
Hoàng cung.
Đang trong cảnh trong hỗn loạn.
Giờ phút này bởi vì phụ tử Cao Đồ cùng Cao Lăng bị người Vân gia bắt đi, các Hoàng tử đều vọng tưởng muốn tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế, Hoàng cung uy nghiêm lạnh thấu xương của trước kia lại xảy ra một hồi nội chiến.
Phủ Tứ hoàng tử.
Cao Thiếu Thần nhẹ nhàng lắc ly trà trong tay, khuôn mặt tuấn mỹ như ngọc giơ hiện lên vẻ tươi cười ôn nhuận, thế nhưng đôi mắt lại mang vẻ xảo trá âm hiểm giống như một con hồ ly, làm người ta không cách nào đoán được trong lòng hắn suy nghĩ cái gì.
“Điện hạ, chúng ta không đi tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế sao?”
Tâm phúc nhìn nam tử tuấn mỹ thảnh thơi phẩm trà, chần chờ lúc lâu mới thắc mắc hỏi.
Cao Thiếu Thần khẽ cười một tiếng: “Những người này quá mức ngu xuẩn, không phải bọn họ tranh là có thể đoạt được ngôi vị Hoàng đế, nếu không có Linh môn cho phép, Hoàng thất Long Nguyên Quốc sẽ không đổi chủ.”
Đây cũng là lí do vì sao nhiều năm như vậy hắn vẫn án binh bất động như thường.
Trừ phi Linh môn di chuyển, bằng không, không có cách nào bước lên ngôi vị Hoàng đế.
“Mọi người đều say chỉ mình ta tỉnh, có phải là dùng loại người này để hình dung ngươi?”
Đột ngột, bỗng nhiên một tiếng cười lạnh truyền đến, trong nháy mắt khiến cho tim Cao Thiếu Thần chìm xuống.
Khi nào thì phủ Tứ hoàng tử có người trà trộn vào? Hắn lại không hề phát hiện?
Nghĩ đến đây, ánh mắt Cao Thiếu Thần chợt tối lại, quay đầu về phía nữ tử ngồi trên ghế ở thư phòng.
Nữ tử này mặc y phục màu lục, bên hông mang theo khối ngọc bội, khoác lụa mỏng màu tím bên ngoài, khuôn mặt tú lệ chứa ý cười lạnh, tay chống cằm, nhìn phía Cao Thiếu Thần đang ngơ ngẩn.
“Nhưng mà, ngươi cảnh giác quá kém, ta tới nơi này đã lâu mà ngươi lại không nhận thấy.”
Con ngươi Cao Thiếu Thần trầm xuống dưới, giọng nói lạnh lùng: “Ngươi là ai?”
Nữ tử áo lục cười khẽ hai tiếng, đi xuống khỏi ghế, bước chân nàng rất uyển chuyển nhẹ nhàng, từng bước từng bước như đóa sen.
“Ta tới nơi này để hỏi ngươi một câu, có muốn làm hoàng đế Long Nguyên Quốc hay không?”
Cao Thiếu Thần hồ nghi nhìn nữ tử áo lục trước mặt: “Rốt cuộc ngươi có thân phận gì? Vì sao có thể quyết định ngôi vị hoàng đế của Long Nguyên Quốc thuộc về ai?”
“Ta là ai?” Nữ tử áo lục nhướng nhướng mày, “Chắc hẳn phụ thân ngươi sẽ biết, chỉ đáng tiếc, bọn họ bị người Vân gia bắt đi mất, một khi đã như vậy, ta đây sẽ nói cho ngươi thân phận của ta.”
Dứt lời, nữ tử áo lục dừng một chút, tiếp tục nói: “Ta là đại tiểu thư Linh môn, Tư Huyên, ngươi cho rằng ta có quyền quyết định ngôi vị Hoàng đế thuộc về ai hay không?”
“Linh môn?” Cao Thiếu Thần ngẩn ra một chút.
Nghe tên gọi mà nữ tử áo lục nói, trong mắt hồ ly xảo trá không có bất kỳ vui sướng gì, chỉ có một tia ngưng trọng.
“Vì cái gì mà ngươi muốn giúp ta?”
Tư Huyên quét mắt nhìn Cao Thiếu Thần, tiếp tục nói: “Linh môn chúng ta luôn luôn có quy định lựa chọn người đăng đế kế tiếp thì tuyệt đối không chọn người thông minh, mục đích chính là vì không bị những kẻ thông minh phản bội! Nhưng ta lại không cho là như vậy, chỉ có người thông minh giống ngươi, ta mới có hứng thú, Cao Đồ cùng Cao Lăng đều quá mức ngu xuẩn, rất nhạt nhẽo.”
Nếu là những người khác, nói không chừng nghe được lời nói của Tư Huyên này còn tin là thật.
Nhưng Cao Thiếu Thần là người nào?
Trước nay đều là hắn bẫy người khác, tuyệt không người nào có thể bẫy hắn!
Nếu nói Tư Huyên không có mục đích gì, hắn tuyệt đối sẽ không tin tưởng!
“Tư Huyên tiểu thư, chờ sau khi ta đăng đế, ngươi muốn ta làm gì cho ngươi?”
“Quả nhiên ngươi không phải người dễ lừa gạt như vậy,” Tư Huyên hơi nhướng mày, “Nhưng cũng chính là như thế mới khiến ta càng có hứng thú.”
Nàng tin tưởng, cho dù để Cao Thiếu Thần đăng cơ thì cũng sẽ không chạy ra khỏi lòng bàn tay của nàng.
“Không sai,” đối mặt với ánh mắt hồ ly của Cao Thiếu Thần, Tư Huyên đi thẳng vào vấn đề nói, “Ta để ngươi trở thành Hoàng đế Long Nguyên Quốc, quả thật có mục đích khác!”
Cao Thiếu Thần ôn nhuận cười: “Vậy ta có thể biết mục đích của ngươi hay không?”
Nghe vậy, Tư Huyên lại nhìn hắn lần nữa: “Hôm qua, Mộ gia bị tàn sát, ta cũng chen vào đám quần chúng vây xem, vì thế, ta nhận ra nam tử lãnh khốc bên cạnh Vân Lạc Phong kia chính là người ta luôn muốn tìm.”
Nhưng mà, bởi vì tính cảnh giác của nam nhân kia quá cao, Tư Huyên cũng không nhìn hắn lâu, sợ sẽ làm hắn chú ý! Bởi vậy, nàng làm bộ như quần chúng vây xem bình thường, tránh né tính cảnh giác của nam nhân kia.
Cho dù như thế, có lẽ người đó cũng đã nhận ra nàng trong lúc hắn nhìn lơ đãng, nếu không phải nàng thu ánh mắt lại nhanh chóng, nói không chừng đã bị hắn phát hiện.
“Ngươi xác định?” Cao Thiếu Thần ngẩn ra, nghiêm trọng hỏi.
Tư Huyên gật đầu: “Lần đầu thấy hắn là trong hư phòng của phụ thân ta, hắn mang mặt nạ, lúc lướt qua người ta lại giống như không cảm giác được sự tồn tại của ta, cũng chẳng cho ta một cái nhìn, lạnh lùng vô cùng! Cũng chính vì khí thế cường đại lãnh khốc trên người hắn, ta mới có thể mê luyến hắn! Hôm qua cho dù hắn không mang mặt nạ lên nhưng ta liếc mắt một cái nhìn thấy thân hình cùng khí thế cũng đã nhận ra hắn.”
Nghĩ đến nam nhân đó hết sức dịu dàng với thiếu nữ tuyệt mỹ kia, trong lòng nàng có một loại ghen tỵ hừng hực thiêu đốt.Nếu không phải bởi vì phụ thân đã cảnh cáo nàng, hơn nữa nói với nàng bất luận kẻ nào quyến luyến si mê nam tử này đều không có kết cục tốt đẹp thì có lẽ nàng đã lao ra ngay lúc ấy mà không dùng toàn lực khắc chế bản thân.
Cao Thiếu Thần chớp mắt vài cái: “Tư Huyên tiểu thư, nếu như thế, vậy vì sao ngươi không đoạt người cùng Vân Lạc Phong?”
Trên mặt Tư Huyên lộ ra một tia trào phúng: “Ta thấy hắn thích Vân Lạc Phong, bằng không, cũng sẽ không không nói một lời làm bạn bên cạnh ả, nếu ta mạnh mẽ lao tới đoạt người, tất nhiên sẽ khiến cho hắn phản cảm, mà cái ta muốn chính là trái tim của hắn, không phải người của hắn.”
Trên thực tế, nếu không phải thực lực Vân Tiêu quá mức cường đại thì nhất định Tư Huyên sẽ làm ra loại chuyện cường đoạt người khác, nguyên nhân chính là vì sợ hãi sức mạnh của Vân Tiêu, mới không dám hành động như thế.
Đương nhiên, chuyện này, nàng tuyệt đối không nói cho Cao Thiếu Thần biết, nếu không, Cao Thiếu Thần cũng sẽ không bị nàng lợi dụng.
“Không nghĩ tới Tư Huyên tiểu thư còn thâm tình như thế,” Trên gương mặt ôn nhuận như ngọc của Cao Thiếu Thần hiện lên nụ cười, trong mắt xuất hiện ánh sáng lập lòe, “Chỉ là đến bây giờ ngươi vẫn không nói muốn ta làm cái gì.”
Tư Huyên cười khẽ: “Ta đã hỏi thăm rõ ràng từ sớm, nghe nói ngươi thích Vân Lạc Phong của Vân gia, như thế cũng vừa lúc, Vân Lạc Phong thuộc về ngươi, Vân Tiêu thuộc về ta, thế nào? Chỉ cần ngươi đồng ý với ta điểm này, ta có thể phái người Linh môn đến giúp ngươi, mà vị trí Hoàng đế Long Nguyên Quốc cũng là của ngươi.”
Không thể không nói, lời nói này của Tư Huyên rất mê người, nếu hắn đáp ứng rồi, chẳng những hắn có thể trở thành hoàng đế Long Nguyên Quốc, còn có thể có Vân Lạc Phong!
Nhưng mà Cao Thiếu Thần lại im lặng, với tính tình xảo trá của mình, hắn không dễ dàng tin một người như vậy.
Qua một lúc lâu, dường như hắn suy nghĩ rất cẩn thận điều gì đó, trên gương mặt tuấn mỹ càng thêm nghiêm túc.
“Ta chỉ hỏi ngươi một câu, nếu ta làm chuyện này cho ngươi, ngươi có gây thương tổn cho Vân Lạc Phong hay không?”
Nữ nhân rơi vào tình yêu rất điên cuồng, đặc biệt sẽ làm ra chuyện cực kỳ tàn nhẫn với tình địch, cho nên, Cao Thiếu Thần mới hỏi câu vừa rồi.
Không sai, hắn muốn có được Vân Lạc Phong, nhưng hắn cũng không muốn nàng chịu bất luận thương tổn gì.
“Cao Thiếu Thần, không nghĩ tới ngươi là một người si tình,” Tư Huyên cong cong khóe môi, cười khanh khách, “Ngươi yên tâm, ta chỉ cần có được Vân Tiêu, sẽ không thương tổn đến nàng ta, nhưng mà, với tính tình cứng cỏi của nữ nhân Vân Lạc Phong kia, sợ là sẽ không dễ dàng thuận theo ngươi như vậy, bởi thế, ngươi cần chờ sau khi Vân Tiêu rời khỏi, phái người ςướק Vân Lạc Phong vào trong cung, mạnh mẽ đoạt lấy nàng ta, chờ sau khi ngươi chiếm được nàng ta rồi thì ta sẽ dùng biện pháp giúp ngươi khống chế được nàng, khiến nàng nghe theo ngươi cả đời.”
“Vì sao phải chờ Vân Tiêu rời đi?” Cao Thiếu Thần nhíu chặt mày, ánh sáng lập lòe trong mắt hồ ly.
“Có hắn ở đó ngươi không đoạt được Vân Lạc Phong,” Tư Huyên liếc nhìn Cao Thiếu Thần, “Dù sao ta cũng không thể sử dụng được quá nhiều thế lực của Linh môn, hơn nữa tính cảnh giác của nam nhân kia quá cao, dùng kế cũng không dụ được hắn, vì vậy ngươi chỉ có thể chờ đợi, hắn là một người rất bận rộn, không có khả năng lúc nào cũng ngồi ngốc tại Vân gia.”
Nàng không nói cho Cao Thiếu Thần biết, chỉ sợ toàn bộ cường giả Linh môn đến cũng không làm gì được Vân Tiêu.
Đương nhiên, nếu nàng nói đúng sự thật thì nhất định Cao Thiếu Thần sẽ bị dọa sợ tới mức không dám động thủ!
Về cách khống chế Vân Lạc Phong……
Đúng là nàng không có! Chỉ lừa Cao Thiếu Thần một chút thôi.
Chỉ cần Vân Lạc Phong thất thân với Cao Thiếu Thần, không có khả Vân Tiêu sẽ tiếp tục yêu ả ta được nữa, lúc đó, nàng chỉ cần tìm thời cơ thỏa đáng xuất hiện trước mặt Vân Tiêu, an ủi lúc hắn đang đau lòng, khiến hắn tiếp nhận nàng cũng không phải việc gì khó.
Cao Thiếu Thần trầm ngâm lúc lâu, gật đầu nói: “Được, ta đồng ý với ngươi, chờ sau khi Vân Tiêu rời đi khỏi Vân gia, ta sẽ báo cho ngươi.”“Ta chờ tin tốt từ ngươi.”
Tư Huyên nhẹ nhàng nheo mắt đẹp lại, trên dung nhan tú lệ vẻ tươi cười càng sâu: “Hy vọng ngươi…… Đừng làm cho ta thất vọng.”
Dứt lời, hình bóng của nàng ta giống như một làn khói nhẹ, nhanh chóng bay ra phía ngoài cửa rồi mau chóng biến mất trong tầm mắt của Cao Thiếu Thần.
“Điện hạ,” Tâm phúc nhìn Tư Huyên rời đi rồi hỏi, “Có thể tin tưởng người này được không?”
Sắc mặt Cao Thiếu Thần trầm ngâm: “Không thể tin tưởng!”
Hắn biết không thể tin tưởng Tư Huyên, lại không thể làm gì, ai bảo Linh môn là chủ tử sau lưng Hoàng tộc, nếu hắn muốn bước lên ngôi vị Hoàng đế, cũng chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của nàng ta.
Chỉ là hy vọng Tư Huyên thật sự có thể hết lòng tuân thủ lời hứa, sau khi nàng ta có được Vân Tiêu, sẽ không ra tay thương tổn Vân Lạc Phong.
……
Bởi vì Tư Huyên xuất hiện, Long Nguyên Quốc hỗn loạn rốt cuộc cũng yên ổn, làm mọi người kђเếק sợ chính là, lần này người đăng cơ lại là người hiếm khi xuất hiện, Tứ hoàng tử Cao Thiếu Thần.
Mọi người đều biết, Tứ hoàng tử Cao Thiếu Thần trừ bỏ việc lớn lên tương đối tuấn tú thì những mặt khác đều không xuất chúng, đương nhiên cũng không phải quá kém cỏi, bởi vậy, mọi người ở Long Nguyên Quốc đều không thể đoán trước hắn lại có thể chiến thắng nhiều hoàng tử đăng cơ vị trí Đế hoàng như vậy.
Nhưng mà, sau khi Cao Thiếu Thần thượng vị, chẳng những khôi phục nguyên chức cho Tướng quân Vân Lạc, lại còn tuyên bố muốn giao trăm vạn hùng binh cho Vân Lạc tướng quân lần nữa! Chỉ là hắn nói như vậy, nhưng lệnh bài vẫn chưa từng giao lại cho ông.
Một ngày, bởi vì thế lực trong Vân Tiêu xảy ra chút chuyện nên cần hắn đi xử lí, bởi vậy, hắn tạm thời rời khỏi Vân gia. Nhưng mà, sau khi hắn vừa rời đi không lâu thì một hàng thị vệ trong Hoàng cung tiến vào, nháy mắt vây quanh toàn bộ phủ Tướng quân.