sợi chỉ định mệnh nơi ánh mắt

Chương 6: Dự Án Và Những Ánh Nhìn Lén Lút


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Cuộc họp giữa An Nhiên và Khôi Nguyên diễn ra trong không khí trang trọng nhưng cũng không kém phần căng thẳng. An Nhiên trình bày ý tưởng thiết kế của mình một cách chuyên nghiệp và tự tin. Cô đã dành rất nhiều thời gian để nghiên cứu về tập đoàn Hoàng Gia và các dự án của họ, nên những ý tưởng của cô rất phù hợp với định hướng phát triển của công ty.

Khôi Nguyên lắng nghe một cách chăm chú. Anh không nói nhiều, nhưng ánh mắt anh luôn dõi theo An Nhiên, đôi khi dừng lại ở đôi mắt to tròn, long lanh của cô. An Nhiên cảm nhận được ánh nhìn của anh, và cô cảm thấy một chút bối rối. Sợi chỉ đỏ vẫn lấp lánh trong mắt cô, nối liền cô và anh, như một lời nhắc nhở không ngừng về sự kết nối đặc biệt này.

Sau khi An Nhiên trình bày xong, Khôi Nguyên im lặng một lúc. An Nhiên cảm thấy hồi hộp. Liệu anh ta có đồng ý không?

"Ý tưởng của cô rất tốt," Khôi Nguyên cuối cùng cũng lên tiếng. "Rất sáng tạo và phù hợp với định hướng của chúng tôi."

An Nhiên thở phào nhẹ nhõm. "Dạ, cảm ơn anh."

"Tuy nhiên," Khôi Nguyên tiếp tục, "chúng tôi cần một số điều chỉnh nhỏ để phù hợp hơn với chiến lược dài hạn của tập đoàn. Tôi sẽ gửi cho cô một bản tóm tắt chi tiết về những yêu cầu đó."

"Dạ vâng, tôi sẽ ghi nhận và điều chỉnh ạ," An Nhiên nói.

Khôi Nguyên gật đầu. "Vậy thì, chúng ta sẽ hợp tác trong dự án này."

An Nhiên không kìm được niềm vui sướng. Cô đã thành công! Đây là một bước tiến lớn trong việc tiếp cận Khôi Nguyên và khám phá định mệnh của mình.

"Cảm ơn anh rất nhiều!" An Nhiên nói, nụ cười rạng rỡ trên môi.

Khôi Nguyên nhìn nụ cười của An Nhiên, ánh mắt anh có chút dịu đi. Anh chưa bao giờ thấy một cô gái nào có nụ cười tươi tắn và rạng rỡ đến vậy.

Cuộc họp kết thúc. An Nhiên rời khỏi văn phòng Khôi Nguyên với tâm trạng phấn khởi. Cô biết rằng, đây chỉ là khởi đầu. Cô sẽ có nhiều cơ hội hơn để tiếp xúc với anh ta, để tìm hiểu về anh ta, và để anh ta nhận ra sợi chỉ đỏ vô hình đang kết nối họ.

Trong những ngày tiếp theo, An Nhiên và Khôi Nguyên thường xuyên liên lạc qua email và điện thoại để trao đổi về dự án. An Nhiên làm việc rất chuyên nghiệp và hiệu quả, khiến Khôi Nguyên rất hài lòng. Anh ta bắt đầu có cái nhìn khác về cô gái này, không còn là một người "tự nhiên" xuất hiện nữa, mà là một đối tác làm việc đáng tin cậy.

Trong những cuộc gọi video hoặc khi họ gặp nhau trực tiếp để trao đổi, An Nhiên vẫn luôn nhìn thấy sợi chỉ đỏ lấp lánh, nối liền cô và Khôi Nguyên. Cô nhận thấy rằng, sợi chỉ đỏ đó dường như sáng hơn mỗi khi Khôi Nguyên cười, hoặc khi anh ta thể hiện sự quan tâm đến cô.

Một lần, khi họ đang trao đổi về một chi tiết thiết kế, Khôi Nguyên bất ngờ hỏi: "Cô An Nhiên, cô có vẻ rất yêu thích công việc của mình nhỉ?"

An Nhiên mỉm cười. "Dạ vâng. Tôi thích sự sáng tạo và tự do trong công việc này."

"Cô có vẻ là một người rất lạc quan," Khôi Nguyên nói, ánh mắt anh có chút tò mò.

An Nhiên hơi ngạc nhiên. Anh ta đang quan tâm đến cô sao? "Dạ... tôi nghĩ là vậy. Cuộc sống mà, mình nên nhìn mọi thứ một cách tích cực thì sẽ vui vẻ hơn."

Khôi Nguyên im lặng một lúc, rồi khẽ gật đầu. "Cô nói đúng."

An Nhiên nhận thấy rằng, Khôi Nguyên không còn lạnh lùng như trước nữa. Anh ta đã bắt đầu mở lòng hơn, và cô cảm nhận được một sự thay đổi nhỏ trong ánh mắt anh. Sợi chỉ đỏ vẫn lung linh, như một lời khẳng định về sự kết nối đang dần trở nên sâu sắc hơn.

Trong quá trình làm việc, An Nhiên cũng có những lúc "vô tình" quan sát Khôi Nguyên. Cô thấy anh ta là một người rất tận tâm với công việc, luôn đặt ra những yêu cầu cao cho bản thân và cho người khác. Nhưng cô cũng thấy anh ta có những khoảnh khắc trầm tư, một nỗi buồn man mác ẩn sâu trong ánh mắt. An Nhiên tự hỏi, liệu đó có phải là lý do tại sao sợi chỉ đỏ của anh ta lại dài vô tận và không nối với ai trước khi gặp cô?

An Nhiên biết rằng, dự án này không chỉ là một công việc. Nó là một cơ hội để cô và Khôi Nguyên xích lại gần nhau hơn, để cô có thể khám phá những bí mật ẩn giấu trong cuộc đời anh ta, và để anh ta nhận ra sợi chỉ đỏ định mệnh đang kết nối họ. Cô tin rằng, định mệnh đã sắp đặt, và cô sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.