tình yêu nông thôn

Chương 4: Lúa Mới Và Những Cảm Xúc Lạ Lùng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Mùa thu hoạch đã kết thúc, cánh đồng lúa vàng đã được gặt sạch, để lại những cánh đồng trống trải. Nhưng trong lòng Lan, đó lại là một kỷ niệm ngọt ngào, một dấu ấn không thể quên trong cuộc đời cô. Cô đã học được rất nhiều điều trong suốt những ngày tháng làm việc trên cánh đồng cùng bà ngoại và Nam. Tuy nhiên, những gì cô học được không chỉ là về việc đồng áng mà còn về con người nơi này – về sự giản dị, về lòng kiên nhẫn, và về tình người chân thành.

Mỗi buổi sáng, Lan lại cùng bà ngoại chăm sóc vườn tược, trồng thêm rau, hái những trái cây tươi từ cây cối trong vườn. Cô đã cảm nhận được sự gắn bó với mảnh đất này qua từng ngày làm việc, từng nhịp sống chậm rãi nhưng đầy ắp ý nghĩa.

Một buổi sáng đẹp trời, bà ngoại gọi Lan vào nhà, đưa cho cô một lá thư từ thành phố. Lan ngỡ ngàng khi thấy tên của cô trên phong bì. Đây là thư của một người bạn thân lâu năm từ thành phố gửi về. Cô không thể không mở thư ra, nhưng khi đọc xong, cô lại cảm thấy một nỗi buồn nhẹ trong lòng.

Thư của bạn cô, Hoa, viết rằng cô ấy rất nhớ Lan và mong muốn Lan quay lại thành phố. Hoa còn nói rằng cô ấy có thể tìm một công việc mới cho Lan, và không thể hiểu vì sao Lan lại quyết định sống ở làng quê này. Hoa lo lắng rằng Lan sẽ bỏ lỡ những cơ hội mới trong cuộc sống. Đọc xong lá thư, Lan cảm thấy một sự bối rối trong lòng. Cô nhớ thành phố, nhớ những buổi tối dài ngồi bên bạn bè, nhớ những cuộc trò chuyện không hồi kết. Nhưng một phần trong cô lại cảm thấy nơi này mới thực sự là nơi mình có thể tìm thấy bình yên.

Lan rời nhà bà ngoại, đi dọc theo con đường nhỏ dẫn đến cánh đồng. Cô dừng lại bên một gốc cây, ngồi xuống và nhìn về phía xa. Mặt trời đã lên cao, ánh sáng ấm áp chiếu rọi xuống cánh đồng trống. Mỗi ngày trôi qua, những cảm xúc trong lòng Lan dường như cũng thay đổi. Một ngày, cô cảm thấy vui vẻ vì được làm việc bên bà ngoại, bên những con người chân thành như Nam. Một ngày khác, cô lại cảm thấy nhớ những bộn bề cuộc sống thành phố, những ồn ào và những cơ hội mà cô từng có.

"Cháu đang nghĩ gì vậy?" Giọng nói của Nam từ phía sau khiến Lan giật mình. Nam đứng tựa vào cây, ánh mắt anh nhìn cô đầy dịu dàng, như thể đã nhận ra sự phân vân trong lòng Lan.

Lan mỉm cười, rồi thở dài: "Mình đang đọc thư của bạn. Cô ấy muốn mình quay lại thành phố. Nhưng mình không biết... liệu mình có thể rời đi được không."

Nam bước lại gần, ngồi xuống cạnh cô. "Nơi nào cũng có cái hay của nó. Thành phố có thể cho cháu nhiều cơ hội, nhưng nơi đây cũng mang đến cho cháu những giá trị không thể tìm thấy ở bất cứ đâu."

Lan nhìn Nam, trong lòng cảm thấy một sự ấm áp lạ thường. "Mình biết, nhưng mình cũng không thể quên được những gì mình đã có ở thành phố."

Nam cười nhẹ. "Cháu sẽ tìm ra quyết định đúng đắn. Nhưng đừng quên rằng, hạnh phúc không chỉ nằm ở những cơ hội, mà đôi khi, hạnh phúc đến từ những điều giản dị xung quanh ta."

Lan nhìn vào mắt Nam, cảm nhận được sự chân thành trong từng lời nói của anh. Dù chưa bao giờ thổ lộ, nhưng cô cảm nhận được sự quan tâm đặc biệt của Nam dành cho mình. Có lẽ, anh chính là người mà cô có thể dựa vào khi mọi thứ trở nên khó khăn.

Sau cuộc trò chuyện với Nam, Lan quyết định sẽ không vội vã quyết định bất cứ điều gì. Cô muốn dành thêm thời gian để suy nghĩ kỹ càng. Cô hiểu rằng, dù có quay lại thành phố hay ở lại đây, cô cũng sẽ cần phải tìm cho mình một con đường riêng, một con đường mà cô cảm thấy hạnh phúc và an yên.

Buổi tối hôm đó, sau khi ăn tối cùng bà ngoại, Lan ngồi một mình trên hiên nhà, nhìn lên bầu trời đầy sao. Cảm giác thanh thản dần chiếm lấy tâm trí cô. Dù không dễ dàng, nhưng cô biết rằng, nếu ở lại đây, cô sẽ có cơ hội học hỏi và trải nghiệm những điều mà trước đây mình chưa từng nghĩ đến.

Từ đó, mỗi ngày, Lan đều thức dậy với một niềm tin mới mẻ. Cô không vội vã, không xô đẩy, mà sống chậm lại, nhìn nhận mọi thứ xung quanh với đôi mắt đầy cảm nhận. Cuộc sống ở làng mang đến cho cô sự an yên, nhưng cũng là một thử thách đầy thú vị. Cô sẽ tìm thấy mình ở nơi này, như chính những hạt lúa mọc lên từ đất mẹ, từng bước trưởng thành.

Cùng lúc đó, Lan bắt đầu nhận thấy những cảm xúc khác lạ dần hình thành trong lòng. Mỗi khi cô và Nam cùng làm việc ngoài đồng, một cảm giác gần gũi và ấm áp len lỏi trong trái tim cô. Mặc dù chưa thể lý giải được hết những cảm xúc đó, nhưng có một điều chắc chắn là, Lan không thể phủ nhận rằng, tình cảm dành cho Nam đang dần dần lớn lên trong lòng cô. Và có lẽ, tình yêu ấy sẽ có một bước ngoặt bất ngờ trong một ngày không xa.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.