xuân yêu thương

Chương 2: Mua sắm Tết


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày cuối năm nắng dịu dàng, nhưng không khí vẫn hối hả, náo nhiệt. Mai bước ra khỏi nhà với chiếc giỏ nhỏ trên tay, lòng vừa háo hức vừa bâng khuâng. Con đường làng đầy màu sắc của những sạp hàng hoa, bánh mứt, kẹo trái cây và đủ loại đặc sản Tết. Tiếng rao của người bán hàng, tiếng cười nói, hòa cùng hương thơm của lá chanh, hạt dưa, bánh chưng mới luộc, khiến Mai như đang lạc vào một thế giới rộn rã đầy sắc xuân.

Cô dừng lại ở một sạp hoa đào, ngắm những cành đào tươi rực rỡ. Tay cô khẽ chạm vào những cánh hoa mềm mại, nhụy vàng tươi như những nụ cười đang hé nở. Chợt có một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau:

– “Mai? Là… Mai phải không?”

Mai quay lại, tim bỗng nhói nhẹ. Trước mặt cô là Huy – bạn học cũ từ thời cấp hai, bây giờ đã lớn hơn, chững chạc hơn, nhưng vẫn giữ nụ cười hiền lành như trước.

– “Huy! Sao cậu lại ở đây?” Mai hơi bối rối, nhưng không giấu được niềm vui.

Huy cười, tay cầm một bó hoa cúc vàng:

– “Mình cũng đi mua sắm Tết. Không ngờ lại gặp cậu ở đây.”

Cả hai đứng giữa chợ, xung quanh là người qua lại tấp nập, nhưng dường như thế giới chỉ còn lại hai người. Mai cảm thấy tim mình rộn ràng, xen lẫn chút bối rối ngọt ngào. Họ cùng nhau đi dọc các gian hàng, bàn chuyện vui vẻ về những món ăn, những loại bánh mà họ vẫn yêu thích từ nhỏ. Huy kể về những ngày cuối năm ở thành phố, về những kỷ niệm Tết bên gia đình, còn Mai kể về những mảng ký ức tuổi thơ gắn liền với chợ Tết làng quê.

– “Cậu còn nhớ lần trước mình gói bánh chưng mà bị rách lá không?” Mai cười khúc khích.

– “Nhớ chứ! Mình vẫn nhớ cái cách cậu lúng túng xoay lá, rồi cuối cùng bánh vẫn ra hình vuông không cân đối,” Huy đáp, mắt ánh lên vẻ tinh nghịch.

Họ cùng cười rộ, tiếng cười hòa vào không khí rộn ràng của chợ. Mai chỉ vào một sạp bánh chưng:

– “Mua ít về gói thêm ở nhà nhé, để thử công thức mẹ dạy.”

Huy gật đầu, ánh mắt dịu dàng nhìn Mai:

– “Được thôi. Mình còn muốn thử học cách cậu gói bánh chưng nữa cơ.”

Sau đó, cả hai dạo qua các gian hàng quà Tết, lựa chọn những gói kẹo, hạt dưa, hoa quả để dành biếu người thân. Mai trêu Huy:

– “Cậu mà mua quá nhiều thì vác không nổi đâu đấy.”

Huy cười, giơ tay đỡ chiếc giỏ của Mai:

– “Không sao, mình sẽ cùng cậu mang, như hồi nhỏ cõng nhau qua sân trường vậy.”

Giữa chợ Tết đông đúc, ánh mắt họ đôi khi chạm nhau, khiến lòng cả hai chùng xuống một chút, cảm giác ấm áp lan tỏa. Mưa xuân nhẹ rơi, những hạt mưa li ti vương trên tóc Mai, Huy lập tức mở ô che cho cô. Khoảnh khắc ấy, ánh mắt Mai và Huy chạm nhau, tim đều đập nhanh hơn. Cô cảm nhận một điều gì đó thật dịu dàng, như mùa xuân đã len lỏi vào trái tim mình.

Khi ra về, hai người cùng nhau gói ghém những món đồ Tết, cùng nhau bước trên con đường làng rực rỡ sắc màu. Dưới ánh nắng chiều nhè nhẹ, tiếng cười, ánh mắt, và những câu chuyện xưa cũ khiến Mai nhận ra rằng, mùa xuân năm nay không chỉ trọn vẹn vì Tết mà còn vì sự trở lại của một người bạn thân thiết, đang dần trở thành một phần đặc biệt trong cuộc sống cô.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×