xuân yêu thương

Chương 3: Món ăn truyền thống


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng sớm hôm sau, căn bếp của nhà Mai đã bừng sáng bởi ánh nắng nhẹ xuyên qua khung cửa sổ. Mùi nếp thơm, thịt ba chỉ, đậu xanh và lá dong hòa quyện trong không gian, khiến cả phòng bốc lên hương Tết ấm áp. Mai đứng trước bàn bếp, tay khéo léo gói từng chiếc bánh chưng, mắt thỉnh thoảng liếc sang Huy, người đang đứng cạnh, cũng tập trung nhưng vẫn giữ vẻ bối rối dễ thương.

– “Cậu phải xếp lá thật vuông, rồi gói chặt tay nhé, nếu không bánh sẽ bị hở ra,” Mai vừa nói vừa hướng dẫn Huy, miệng nở nụ cười tinh nghịch.

Huy gật gù, tay cẩn thận gấp lá, nhưng vẫn không tránh khỏi những chiếc bánh méo mó, khiến cả hai bật cười.

– “Nhìn như… bánh thuyền bị nghiêng vậy!” Mai trêu.

– “Thì… thuyền cũng có duyên chứ sao!” Huy đáp lại, cả hai cùng cười rộ, tiếng cười vang khắp căn bếp ấm áp.

Trong khi gói bánh, Mai và Huy trò chuyện về những kỷ niệm Tết xưa, về cách cả hai từng chờ mẹ dậy sớm để giúp gói bánh, về những trò chơi dân gian họ yêu thích. Những câu chuyện tưởng chừng bình thường nhưng khiến trái tim Mai bỗng dưng rung động. Cô nhận ra rằng, bên Huy, mọi khoảnh khắc đều trở nên vui vẻ và ấm áp hơn.

– “Cậu biết không, năm ngoái mình gói bánh một mình, bánh ra hình thì cũng ổn, nhưng thiếu cái cảm giác cười vui này,” Mai thổ lộ, ánh mắt lấp lánh.

Huy nhìn Mai, nụ cười dịu dàng nở trên môi:

– “Mình cũng vậy. Cùng cậu gói bánh… cảm giác thật khác biệt.”

Tiếng nước sôi, tiếng nếp và mùi thơm của lá dong làm căn bếp thêm sống động. Huy lóng ngóng thử nặn đậu xanh vào giữa lá, rồi vội vàng nhờ Mai sửa lại. Cô vui vẻ giúp, tay chạm nhẹ vào tay Huy khiến cả hai đều hơi bối rối, rồi lại phá lên cười. Những chiếc bánh chưng dù méo mó nhưng chứa đựng sự hồn nhiên, niềm vui và cả sự gần gũi vừa trở lại sau nhiều năm xa cách.

Khi những chiếc bánh đã xếp đầy nồi, Mai và Huy cùng nhau ngồi xuống cạnh cửa sổ, nhìn ra ngoài trời. Ánh nắng xuân chiếu qua tán cây, rọi lên mái tóc và nụ cười của họ, tạo nên một bức tranh ấm áp và bình yên. Mai thầm nghĩ, chưa bao giờ cô cảm thấy Tết lại tràn đầy niềm vui và cảm giác hạnh phúc như thế.

– “Mai, cậu có muốn thử làm món mứt dừa không? Mình đọc công thức nhưng chưa dám thử,” Huy đề nghị, ánh mắt hớn hở.

– “Được thôi! Nhưng nhớ nghe mình hướng dẫn cẩn thận nhé, nếu không mứt sẽ cháy ngay,” Mai đáp, cười tít mắt.

Cả buổi sáng trôi qua trong tiếng cười, trong hương bánh chưng và mùi nắng xuân. Dù những chiếc bánh chưa hoàn hảo, nhưng với Mai và Huy, chúng chứa đựng nhiều hơn cả vị ngon – là những kỷ niệm, là tình bạn lâu năm được khơi lại, và là những rung động dịu dàng đang nảy mầm trong lòng.

Khi nồi bánh chưng sôi lăn tăn trên bếp, Mai nhìn Huy, ánh mắt dịu dàng: “Tết năm nay… sẽ thật đáng nhớ.” Huy mỉm cười đáp lại, và trong khoảnh khắc ấy, cả hai đều cảm nhận một mùa xuân trọn vẹn, không chỉ vì Tết, mà còn vì tình cảm ấm áp vừa bắt đầu nảy nở giữa họ.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×