Bạn có câu chuyện hấp dẫn trong đầu? Hãy biến đam mê viết lách thành thu nhập! Tham gia tieuthuyet.vn – nền tảng dành riêng cho tác giả Việt. Viết truyện, chia sẻ đến hàng ngàn độc giả và bắt đầu hành trình kiếm tiền từ sáng tác ngay hôm nay. Đăng ký dễ dàng – Xuất bản nhanh chóng – Thu nhập minh bạch. 👉 Trở thành tác giả và bắt đầu kiếm tiền từ truyện của bạn!
Ở một làng quê yên bình, Hương – cô gái hiền lành, dịu dàng, gắn bó ruộng đồng – và Lâm – chàng trai thông minh, có chút bướng bỉnh – lớn lên bên nhau. Tuổi thơ họ gắn liền với bến sông, cây cầu gỗ, những mùa gặt rộn ràng và những đêm trăng rực sáng. Trong lòng cả hai dần nảy nở một mối tình trong sáng, giản dị, ai trong làng cũng nghĩ họ rồi sẽ thành đôi.
Thế nhưng, một người bà con từ thành phố về kể chuyện đổi đời đã khơi dậy trong Lâm khao khát thoát khỏi cảnh nghèo. Anh bắt đầu nghĩ đến việc rời làng, tìm tương lai khác, bất chấp tình cảm đang chớm nở với Hương. Ngày anh đi, Hương lặng lẽ tiễn bên dòng sông, nước mắt rơi trong đêm. Từ đó, con đường của hai người rẽ sang hai hướng khác nhau.
Những ngày không còn Lâm, Hương gồng gánh gia đình, vừa lo đồng áng, vừa chăm sóc mẹ già, lại phải nghe những lời xì xào từ dân làng. Cô gửi thư cho Lâm, nhưng hồi âm thưa dần. Trong khi đó, nơi phố thị, Lâm bị cuốn vào vòng xoáy bon chen và cám dỗ, có lúc tưởng như tìm được bến đỗ mới bên người con gái khác. Tin đồn ấy vọng về làng, làm Hương đau khổ, trái tim dần rạn vỡ. Một trận bão lớn ập đến, cầu gỗ nơi hẹn ước bị cuốn trôi, mẹ Hương lâm bệnh nặng, khiến cô càng thêm đơn độc. Cuối cùng, Hương quyết định rời làng, tìm cho mình con đường mới, bỏ lại sau lưng những kỷ niệm đầy thương tổn.
Những năm tháng xa quê, Hương từ cô gái chỉ biết ruộng đồng đã trở nên mạnh mẽ, tự lập. Cô làm thuê, bươn chải, rồi dần tìm thấy sự bình yên trong chính nghị lực của mình. Còn Lâm, dẫu thành đạt nơi thành phố, lại ngày càng thấy trống rỗng. Tiền bạc, địa vị không thể lấp đầy khoảng trống trong tim anh, nhất là mỗi khi Tết đến, ký ức về quê nhà và về Hương lại quay về da diết.
Định mệnh an bài, trong một phiên chợ Tết, Lâm và Hương gặp lại nhau. Khoảnh khắc ấy, bao nhiêu kỷ niệm ùa về, nhưng cũng có những vết thương cũ khiến Hương ngập ngừng. Lâm chân thành xin lỗi, mong một cơ hội sửa sai. Hương dù còn giữ lòng tự trọng, vẫn cảm nhận được tình yêu chưa bao giờ mất đi.
Cuối cùng, Lâm quyết định từ bỏ phố thị để trở về làng quê. Hương cũng đưa mẹ già về lại ngôi nhà xưa. Làng quê đổi thay nhiều: đường đất thành đường bê tông, ruộng đồng vẫn trải dài bát ngát. Người làng ban đầu còn bàn tán chuyện xưa, nhưng dần chứng kiến sự kiên trì và chân thành của Lâm. Anh cùng Hương ra đồng, dựng lại chiếc cầu gỗ, nhen bếp lửa, làm lại từ đầu.
Sau bao nhiêu giằng xé, Hương mở lòng tha thứ. Hai người chính thức nắm tay nhau, tổ chức một đám cưới đơn sơ mà đầm ấm. Ngọn khói lam chiều lại bay lên từ mái nhà nhỏ, không còn là biểu tượng của chia ly, mà là đoàn viên, sum vầy. Thời gian trôi, tiếng cười trẻ thơ vang lên trong sân, báo hiệu một mái ấm trọn vẹn.
Câu chuyện khép lại bằng hình ảnh Lâm và Hương ngồi bên nhau ngắm hoàng hôn trên cánh đồng lúa chín vàng – một hạnh phúc bình dị, sau tất cả sóng gió, họ đã tìm về bến đỗ yêu thương nơi chôn nhau cắt rốn.