Bạn có câu chuyện hấp dẫn trong đầu? Hãy biến đam mê viết lách thành thu nhập! Tham gia tieuthuyet.vn – nền tảng dành riêng cho tác giả Việt. Viết truyện, chia sẻ đến hàng ngàn độc giả và bắt đầu hành trình kiếm tiền từ sáng tác ngay hôm nay. Đăng ký dễ dàng – Xuất bản nhanh chóng – Thu nhập minh bạch. 👉 Trở thành tác giả và bắt đầu kiếm tiền từ truyện của bạn!
Nàng là Dư Họa, một nữ y sinh sống nơi thâm sơn cùng cốc, mang thân phận thấp hèn, từ nhỏ đã bị vứt bỏ, lớn lên nhờ y thư cũ và một tấm lòng nhân hậu mà sống sót qua năm tháng khắc nghiệt. Nàng yếu đuối nhưng lặng lẽ kiên cường, mong ước đơn giản chỉ là sống một đời bình an, không vướng bụi trần.
Hắn là Tạ Kỳ Duyên, con nuôi của Tĩnh vương, mang thân thế bất minh, sống giữa chốn quyền mưu lạnh lẽo. Hắn lạnh lùng, tàn nhẫn, từng bước leo lên địa vị mà ai cũng thèm khát. Đối với hắn, thế gian này chẳng có gì là đáng tin – đặc biệt là tình yêu.
Một lần trọng thương, hắn rơi xuống vực và được nàng cứu về. Nàng chăm sóc hắn từng ngày, chấp nhận cả ánh mắt băng giá và lời nói sắc bén. Trong suốt quãng thời gian ấy, nàng dần yêu hắn – một cách lặng lẽ, không đòi hỏi.
Khi hắn hồi phục, hắn đưa nàng về kinh thành, với danh nghĩa “ân nhân”, rồi dần kéo nàng vào vòng xoáy âm mưu chốn hoàng cung. Nàng tưởng rằng tình cảm ấy sẽ được hồi đáp, nhưng hóa ra… hắn chỉ xem nàng là quân cờ cần giữ, một người yên lặng không làm phiền hắn, không phản bội như bao kẻ khác.
Cho đến khi hắn thực sự cần một trái tim ấm áp, nàng đã không còn ở lại. Nàng để lại cho hắn một cuốn sổ thuốc, một nhành hoa khô, và một câu viết bằng mực nhòe nước mắt: “Hoa đã từng sống, chỉ là không thể nở mãi giữa trời xanh…”
Tạ Kỳ Duyên đứng giữa trời cao lộng gió, lần đầu tiên cảm nhận được thứ gọi là mất mát. Nhưng lúc ấy, hắn mới hiểu: yêu sai người không phải là nàng – mà là chính hắn, vì đã không biết giữ lấy bàn tay từng vì hắn mà run rẩy.