Bạn có câu chuyện hấp dẫn trong đầu? Hãy biến đam mê viết lách thành thu nhập! Tham gia tieuthuyet.vn – nền tảng dành riêng cho tác giả Việt. Viết truyện, chia sẻ đến hàng ngàn độc giả và bắt đầu hành trình kiếm tiền từ sáng tác ngay hôm nay. Đăng ký dễ dàng – Xuất bản nhanh chóng – Thu nhập minh bạch. 👉 Trở thành tác giả và bắt đầu kiếm tiền từ truyện của bạn!
Diễm Trang, 18 tuổi, từ Giồng Giềng (Kiên Giang) xuống Hà Tiên nghỉ hè tại nhà chú Út thiếm Út. Ở vùng biển thanh bình ấy, cô tình cờ gặp Hải Đăng, 26 tuổi, người đàn ông trầm tính, sống một mình, là giáo viên dạy Văn ở một trường cấp ba.
Tình cảm giữa họ bắt đầu từ những buổi nói chuyện dưới hàng dừa, những buổi chiều chở nhau đi dạo Mũi Nai, những lần cô giúp anh soạn giáo án, và những bài thơ anh trích đọc cho cô nghe. Cô gọi anh là "ngọn hải đăng", vì giữa những hoang mang tuổi trẻ, anh như ánh sáng dịu dàng dẫn lối.
Tuy nhiên, khoảng cách tuổi tác, định kiến gia đình, và sự chênh lệch trong hướng đi cuộc đời khiến tình cảm ấy mãi mãi chỉ nằm ở ranh giới giữa cảm xúc và hiện thực.
Họ chia tay khi Trang phải trở về để học đại học tại Cần Thơ. Mặc dù giữ liên lạc, nhưng sóng gió đến khi Hải Đăng bị hiểu lầm có quan hệ không phù hợp với học sinh và bị điều chuyển công tác. Trong lúc đó, Trang cũng bắt đầu một mối quan hệ mới – lành mạnh, ổn định – với Minh, một người bạn thời đại học.
Nhiều năm sau, khi Diễm Trang đã 25 tuổi, cô quyết định trở về Hà Tiên một lần cuối, đứng trước căn nhà gỗ xưa, nơi giờ đã đóng cửa, bụi phủ kín mái ngói. Cô nghe tin: Hải Đăng đã rời đi sau một lần bệnh nặng, giờ không rõ tung tích.
Truyện kết thúc bằng lễ cưới của Diễm Trang tại Giồng Giềng, chú rể là Minh – một người tốt, tử tế, nhưng Trang không thể không ngoái nhìn những đám mây về phía biển Hà Tiên khi xe hoa lăn bánh. Trong lòng cô vẫn còn đó một người, như ánh sáng mờ xa của ngọn hải đăng cũ — không còn soi đường, nhưng không bao giờ tắt.