Bạn có câu chuyện hấp dẫn trong đầu? Hãy biến đam mê viết lách thành thu nhập! Tham gia tieuthuyet.vn – nền tảng dành riêng cho tác giả Việt. Viết truyện, chia sẻ đến hàng ngàn độc giả và bắt đầu hành trình kiếm tiền từ sáng tác ngay hôm nay. Đăng ký dễ dàng – Xuất bản nhanh chóng – Thu nhập minh bạch. 👉 Trở thành tác giả và bắt đầu kiếm tiền từ truyện của bạn!
Từ nhỏ, Khương Nhã đã học cách hiểu chuyện và chịu đựng. Trong gia đình, cô luôn là cái bóng mờ sau anh trai – người con trai “gánh vác cơ nghiệp”, còn cô thì chỉ là “người ngoài sớm muộn cũng đi lấy chồng”. Cô không ganh đua. Cô nghĩ chỉ cần chăm sóc cha mẹ, sống hiền lành thì rồi cũng được yêu thương. Nhưng sự thật phũ phàng hơn nhiều. Mở đầu: sự thật lộ diện qua… một bài đăng hot Một hôm, Khương Nhã vô tình lướt mạng, đọc được một bài viết đang "gây bão": “Tôi muốn để lại căn nhà cho con trai, nhưng lại hy vọng con gái sẽ chăm sóc tuổi già, phải làm sao đây?” Giữa những lời mắng mỏ dữ dội, có một bình luận được “thả tim” cực nhiều: “Đơn giản thôi, cứ đổ hết lên đầu con dâu là được. Để cô ta đóng vai phản diện, ép sang tên, đòi ly hôn… Còn con gái thì thấy bố mẹ khổ mà mềm lòng, tự động làm trâu làm ngựa nuôi dưỡng cả nhà. Xong, vừa có nhà cho con trai, vừa có người hầu miễn phí, lời cả đôi đường!” Cô bật cười, định lướt qua thì… Mẹ cô bước vào, mặt đầy lo lắng: “Chị dâu con biết mẹ định sang tên nhà cho anh con rồi, giờ đang làm ầm với nó, đòi ly hôn đấy! Con gái à, con nghĩ giúp mẹ xem phải làm sao cho ổn đây?” Đột nhiên, mọi mảnh ghép xếp lại với nhau một cách rành rọt. Cô chính là “con gái mềm lòng”. Và cả nhà cô đang diễn… một vở kịch. Giai đoạn 1: Vạch trần vở diễn Khương Nhã âm thầm điều tra: Phát hiện mẹ cô thật sự đã âm thầm làm thủ tục sang tên nhà cho anh trai từ lâu. “Mâu thuẫn” giữa mẹ cô và chị dâu chỉ là giả, được dựng lên để kéo cô ở lại phụng dưỡng. Cô tình cờ nghe được một cuộc điện thoại: “Mẹ yên tâm, nó nghe lời lắm, chắc chắn sẽ ở lại chăm mẹ với ba thôi. Vợ con dọa tí cho có chuyện, kẻo nó nghi ngờ.” Cô đứng lặng trước cửa phòng, cảm giác tim mình như rơi xuống vực. Cô không giận. Chỉ thấy… nhẹ người. Giai đoạn 2: Dứt áo ra đi Một buổi sáng chủ nhật, Khương Nhã dọn đồ. Mẹ cô hốt hoảng: “Con đi đâu? Bỏ lại cha mẹ già thế này sao? Mẹ mới bị tụt huyết áp sáng nay đó!” Cô cười dịu dàng: “Mẹ yên tâm. Anh trai và chị dâu mẹ sẽ chăm sóc tốt thôi mà. Còn con, con sẽ học cách sống đúng với giá trị của mình.” Không chờ bà phản ứng, cô đóng cửa lại. Kết thúc vai trò "đứa con gái hiếu thảo không quyền thừa kế". Giai đoạn 3: Cuộc sống mới và định mệnh tréo ngoe Khương Nhã thuê một căn phòng nhỏ. Cô xin vào làm ở một tiệm bánh gần nhà. Cuộc sống ban đầu khó khăn, nhưng tự do. Một ngày mưa, cô đụng phải một chàng trai đang ôm… mèo ướt sũng giữa phố. Cô la lên: “Mèo của anh làm bẩn váy tôi rồi!” Anh ta gắt lại: “Váy cô làm nó sợ chứ! Ai bảo mặc màu hồng chóe như gấu kẹo bông?” Lần đầu gặp nhau – không đẹp đẽ gì. Chỉ là… định mệnh trêu ngươi, hai người vô tình là hàng xóm chung khu trọ. Anh ta tên là Lục Tử Khê – một thiếu gia nhà giàu đang bỏ nhà đi “tự lập cho biết đời”. Giai đoạn 4: Những tình huống dở khóc dở cười Lục Tử Khê lần đầu nấu mì, làm cháy cả… ấm siêu tốc. Khương Nhã dạy anh cách nấu cơm bằng nồi cơm điện, kết thúc bằng việc anh… hấp rau bằng bàn ủi. Cô phì cười trước sự vụng về chân thật của anh. Anh cũng không kém phần “trả đũa”: “Cô là cô gái đầu tiên chê tôi không biết làm việc nhà. Biết tôi là ai không?” “Không biết. Nhưng nếu anh không đổ rác, tôi gọi tổ dân phố.” Giai đoạn 5: Tình yêu nảy nở Sự gần gũi, những lần giúp đỡ nhỏ nhặt – từ ly nước nóng đến việc cùng nhau đi siêu thị – dần biến thành cảm xúc không tên. Một ngày, Lục Tử Khê nói nhỏ khi đang dán băng cá nhân cho cô: “Cô biết không, cô là lý do khiến tôi không muốn quay về cuộc sống thiếu gia nữa.” Cái kết: Trọn vẹn nhưng không phụ thuộc Sau nhiều va chạm, Lục Tử Khê đưa cô về gặp gia đình anh. Dù ban đầu họ phản đối vì “môn đăng hộ đối”, nhưng chính sự độc lập và tử tế của Khương Nhã khiến họ thay đổi cách nhìn. Khương Nhã cuối cùng chọn yêu – chứ không cần dựa dẫm. Và gia đình cũ của cô? Sau khi biết cô đã thành công, họ muốn níu kéo lại. Nhưng Khương Nhã mỉm cười, nhẹ nhàng đáp: “Tôi đã từng là người không có giá trị trong mắt mọi người. Giờ, tôi sống là để cho chính mình.” 🎬 Kết thúc: Cô gái từng bị xem là “vô dụng” đã chứng minh rằng, người không được thừa kế có thể tự tạo nên cuộc sống đáng sống — và đáng được yêu.